Tảng đá lớn hình màn thầu cao hơn một mét, sau khi Chu Văn tiến gần một chút, có thể thấy đỉnh của tảng đá.
Chỉ thấy chính giữa tảng đá, có một cái hộp ngọc màu trắng, Chu Văn thấy cái Bảo Hạp không có gì xuất chúng, lại hỏi;
-Ngươi nói Thần thoại chi vật, ngay bên trong cái hộp ngọc này sao?
-Không, Bảo Hạp kia chính là Thần thoại chi vật.
Tiểu hoa nói.
-Bảo Hạp là Thần thoại chi vật?
Chu Văn dò xét xung quanh, nhưng không nhìn ra Bảo Hạp có đặc thù gì, không có Quang thải phi phàm, không có Thần thoại Chú văn, thoạt nhìn không khác một cái hộp bình thường được điêu khắc từ Dương chi Bạch ngọc, Bảo Hạp dài một thước, rộng bằng bốn ngón tay.
-Bảo vật ngay trước mắt, mà ngươi là không biết, có mắt không trong, nếu tính tình của ta năm đó, trước tiên đem mắt ngươi moi ra, miễn nhìn ngứa mắt.
Tiểu hoa dừng một chút tiếp tục nói:
-Cái Bảo Hạp kia là Thần thoại chi vật của một vị đỉnh cấp Thần thoại cường giả, có lực lượng vô biên, cho dù Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật Long, Phượng, cũng khó có thể ngăn cản lực lượng của nó, hơn nữa vật này trấn áp Kỳ sơn, cho nên Kỳ sơn không có cách nào giải trừ cấm chế.
-Ý ngươi nói, nếu như ta cầm nó đi, phong ấn Kỳ sơn sẽ bị giải trừ?
Chu Văn kinh ngạc hỏi thăm.
Nguyên bản Chu Văn còn tưởng, Tiểu hoa muốn lừa hắn lấy Bảo Hạp này, sau đó hoàn thành âm mưu gì, nhưng câu nói của Tiểu hoa, lại đem tầm quan trọng của Bảo Hạp nói ra, khiến Chu Văn có chút ngoài ý muốn.
Tiểu hoa có chút khinh thường nói:
-Ngươi chỉ là một tên nhân loại yếu đuối, căn bản không có tư cách lấy nó đi, cho dù Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật, cũng phải có thể chất đặc thù, mới có thể lấy nó đi, hừ, ngươi còn kém xa lắm.
Dừng một chút Tiểu hoa nói tiếp:
-Có điều về sau nếu ngươi có thể tấn thăng Thần thoại, có thể đến đây thử một lần, ngươi tu luyện Cổ Hoàng kinh, có lẽ có cơ hội.
-Ta điên mới lấy nó đi, chẳng lẽ để lũ yêu nghiệt các ngươi hoành hành ở nhân gian ư?
Chu Văn thầm nghĩ.
Tiểu hoa dường như hiểu thấu tâm tư Chu Văn, vừa cười vừa nói:
-Dị thứ nguyên sinh vật thống trị đại địa chỉ là chuyện sớm hay muộn, coi như ngươi không cầm, tương lai cũng có ngươi tới lấy nó đi, coi nhe bên trong Dị thứ nguyên, thứ này cũng được coi là bảo vật độc nhất vô nhị, trấn sát không biết bao nhiêu Thần thoại sinh vật, nếu quả thật ngươi vĩ đại như vậy, tốt nhất coi như nó không tồn tại.
Chu Văn nghe xong có chút động lòng, Tiểu hoa nói không phải không có đạo lý, nếu như đến quả thật đến lúc đấy, nếu bản thân mình không dùng, tự nhiên sẽ tiện nghi người khác.
Mặc dù biết Tiểu hoa đang dụ hoặc hắn, nhưng nói tâm không động, vậy thật gạt người, chẳng qua hiện tại thứ này không thể cầm được.
-Sau khi trở về, vào game kiểm tra một chút, nếu trong game có thể cầm tới, vậy đối với thế giới hiện thực không có ảnh hưởng gì.
Trong đầu Chu Văn âm thầm tính toán.
-Ta đã bò lên núi, điện thoại ta đã cho ngươi, hiện tại ta có thể đi hay không?
Chu Văn hỏi.
-Tùy ngươi.
Tiểu hoa lại không có ý ngăn cản Chu Văn.
Chu Văn vội vàng bò xuống theo lối cũ, nhưng xuống núi có vẻ khó hơn lên núi, còn may Chu Văn tu luyện nhiều năm như vậy, chỉ mất chút sức có thể leo xuống.
-Đi lối nào vậy…
Chu Văn nhín xuống núi, nhìn phương hướng Tiểu hoa chỉ, sợ nó giở trò.
-Ngươi không đi, chẳng lẽ muốn ta lưu ngươi lại bên trong Kỳ sơn, mời dùng bữa?
Tiểu hoa lạnh giọng nói.
-Không cần khách khí như vậy, vậy ta đây đi trước, có rảnh nhớ liên lạc ta.
Chu Văn vội vàng xoay người rời đi, tính cách Tiểu hoa kia âm tình bất định, cho nên đi nhanh một chút vẫn hơn.
-Chờ ta tìm được sơ hở của ngươi trong Phó bản, sau đó trở lại thu thập ngươi cũng không muộn.
Sau khi Chu Văn chạy xa khỏi Kỳ sơn, đem điện thoại thần bí xuất ra, chỉ thấy Phó bản Kỳ sơn đã download xong, trên màn hình xuất hiện thêm một icon biểu tượng mới.
Cái ô biểu tượng có hình mỏm núi, phía dưới có tên Kỳ