Đế Đại nhân như một thanh niên Sửu nhi vừa mới lên mạng học cách nói chuyện phiếm, hoặc nàng cô độc trong khoảng thời gian dài, cho nên cái gì cũng muốn hỏi, không ngừng hỏi Chu Văn các loại vấn đề, khiến Chu Văn không còn thời gian làm chuyện khác.
Sau khi về tới ký túc xá, Đế Đại nhân còn hỏi hắn các vấn đề liên quan đến Internet, thoạt nhìn rất hưng phấn.
Thời điểm Chu Văn đang nghĩ ngợi làm thế nào để Đế Đại nhân kia dừng làm phiền hắn nữa, Đế Đại nhân đột nhiên nhắn tin hỏi hắn:
-Di động nhắc nhở sắp hết pin, có ý nghĩa gì?
-Di động hoạt động được là do năng lượng của pin cung cấp, sau khi dùng hết điện, di động sẽ tự động tắt máy, sau khi nạp điện xong mới có thể tiếp tục sử dụng.
Chu Văn tức khắc vui vẻ, nghĩ thầm chỗ của ngươi, làm gì có điện mà dùng, về sau ngươi còn làm phiền ta như thế nào.
-Nạp điện như thế nào? Dùng lôi điện oanh kích nó được không?
Đế Đại nhân lại nhắn tiếp.
-Không được, lôi điện quá mạnh và không ổn định, để sạc điện thoại, cần thiết bị sạc điện, đây là đồ gia dụng thông thường, ngươi tự lên mạng có thể tìm được đáp án.
Chu Văn nói.
Bên Đế Đại nhân không phát tin tức nữa, trong lòng Chu Văn khấp khởi, nghĩ thầm có phải điện thoại di động của Đế Đại nhân đã bị sập nguồn hay chưa, hi vọng về sau không bị Tiểu hoa này làm phiền nữa.
Ai biết trong chốc lát, Đế Đại nhân lại phát một tin nhắn nữa qua đây.
-Hạn cho ngươi trước trưa ngày mai, mang cho ta một máy phát điện dùng dầu diesel và một thùng dầu, còn có một bộ sạc điện cho di động, nếu không ngươi ngươi biết hậu quả rồi đấy.
Chu Văn tức khắc vui quá hóa buồn, há to miệng, nửa ngày không nói được nửa lời.
-Hiện tại ta đang bị kẻ thù đuổi giết, ta làm sao có thời gian tìm cho ngươi những thứ như vậy? Hơn nữa những thứ kia đều phải tới thành thị mới mua được, ngay cả bây giờ ta đi luôn, đến giữa trưa mai vẫn không trở về kịp, huống chi kẻ thù mỗi ngày rình ta không bỏ, cho nên ta không dám đi.
Chu Văn kể khổ.
-Kẻ thù gì?
Đế Đại nhân phát một tin nhắn hỏi.
Chu Văn đem năng lực của Á Khắc nói một lần, còn thêm mắm thêm muối, cố tình khuếch đại thực lực của Á Khắc, nói như kiều chi cần hắn ra khỏi cửa, sẽ bị Á Khắc làm thịt.
-Ta còn tưởng nhân vật gì ghê gớm, nguyên lại chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, như vậy đi, ngày mai ngươi mang đồ vật ta muốn lại đây, sau đó ta cho ngươi đồ tốt, làm ngươi có thể nhẹ nhàng giết kẻ thù kia.
Đế Đại nhân khinh thường nói.
-Thứ tốt?
Trong lòng Chu Văn vừa động.
-Cứ tới sẽ biết, ngày mai trước khi mặt trời xuống núi, nhất định phải mang đồ tới đây, nếu không ta nhất định biến năm chi của ngươi không còn đầy đủ nữa.
Đế Đại nhân nhắn một tin nhắn cuối.
Chu Văn phát mấy tin nhắn qua, kết quả không có một chút phản hồi nào, phỏng chừng điện thoại của Đế Đại nhân đã hết điện.
-Không biết năng lực hứa nguyện của Tiểu hoa kia, có thể tác động ở cự ly xa không nhỉ.
Chu Văn suy nghĩ, cảm thấy một cái máy phát điện và một thùng dầu đánh cược với năm chi của mình, có chút ngu ngốc, hơn nữa Tiểu hoa kia còn nói cho hắn thứ tốt, có thể giết chết Á Khắc, cho nên Chu Văn cảm thấy nên đi một chuyến.
Lập tức Chu Văn chạy ra khỏi cửa, cưỡi Biến dị Thạch Si nhanh chóng chạy tới thành thị, muốn nhanh nhanh đem đồ cho Tiểu hoa kia, sau đó để mình trở lại an tâm đọc sách và chơi game.
Biến dị Thạch Si không hề chậm hơn ô tô, hơn nữa không cần đi quốc lộ, Chu Văn một đường đi tới phụ cận thành thị, nhanh chóng mua được đồ vật mà Tiểu hoa yêu cầu.
Nguyên bản Chu Văn còn nghĩ, không biết có thể trên đường bị Á Khắc mai phục hay không, cho nên vẫn duy trì độ cẩn thận, nhưng không có gì phát sinh.
Không phải Á Khắc không muốn phục kích Chu Văn, mà hiện tại hắn không có thời gian, Thẩm Ngọc Trì xác thực cho hắn không ít Phối sủng, nhưng những Phối sủng đó đều có chủ nhân, cần