- Lữ y sinh, ta rất xin lỗi, ta không sử dụng bất kỳ loại dược liệu nào, kỳ thật ta dùng năng lực của Phối sủng chữa trị cho những binh lính kia, đến nỗi kháng thể gì gì đó, ta cũng không biết, kỹ năng của Phối sủng có hiệu quả kéo dài trong bao lâu, ta cũng không biết, mặc dù ta cũng muốn giúp ngươi, nhưng việc ta có thể làm thật không nhiều, nếu như lại có binh sĩ bị thương như vậy, ngươi có thể tùy thời gọi ta.
Chu Văn nói.
Nghe Chu Văn nói như vậy, Lữ Tố hơi có chút thất vọng, Nguyên Khí kỹ do Phối sủng thi triển, bình thường chỉ có thời gian sử dụng nhất định, không thể hình thành kháng thể.
-Thời đại này, phương diện y học sử dụng Phối sủng càng lúc càng sâu rộng, ngươi có thể có Phối sủng tốt như vậy, coi như đã có tư cách trở thành một người bác sĩ giỏi, hiện tại ngươi có hứng thú học theo ta làm bác sĩ không?
Lữ Tố cảm thấy, Chu Văn được dạng Phối sủng như vậy, nếu không làm thầy thuốc, thì cực kỳ phí phạm.
Chu Văn lắc đầu nói:
-Thật xin lỗi, ta còn có rất nhiều chuyện muốn làm, bình thường cũng không có bao nhiêu thời gian.
Mặc dù Lữ Tố có chút thất vọng, có điều không nói thêm gì nữa, nếu Chu Văn có năng lực trị liệu mẩn đỏ, có thể coi là thu hoạch ngoài ý liệu rồi.
Chuyện này không có kết thúc đơn giản như vậy, bởi không được mấy ngày, Lữ Tố đã phát hiện, nhưng binh sĩ được Chu Văn tiêm thuốc, đều có thể miễn dịch mụn đỏ, coi như họ một mực canh gác tại bờ Huyết hà, cũng không bị mắc bệnh nữa.
Mặc dù Hắc Ám y sư chỉ là Sử thi Phối sủng, nhưng hắn vốn không phải Phối sủng bình thường, vô luận năng lực và xuất thân vô cùng đặc thù.
Chu Văn trở lại ký túc xa, cuối cùng có thể ngủ một giấc, vừa dậy xong, Chu Văn đi vào Phó bản Viễn cổ chiến trường Trác Lộc, xuống biển dưới mặt đất, cho đầu Hắc Long ăn một chưởng.
Có thể thấy trên thân Hắc Long đã có mấy chưởng ấn hóa thành nhọt độc, mặc dù những nhọt độc kia không thể giết chết nó luôn, có điều vẫn có thể nhìn ra, trạng thái tinh thần của Hắc Long kia đã có chút ảnh hưởng.
Nếu như nói tám đầu Hắc Long còn lại thanh niên hùng tráng, còn đầu Hắc Long này tự như một lão nhân chậm chạp, các phương diện hành động trở nên chậm chạp hơn rất nhiều, hơn nữa thoạt nhìn tựa hồ có chút ngơ ngơ ngác ngác, tựa như đầu óc đã không thanh tỉnh.
-Xem ra độc tố đã ảnh hưởng rất mạnh đến nó, chẳng qua không biết phải mất bao lâu nữa mới có thể giết chết nó.
Hiện tại Chu Văn mong đợi nhất có thể tuôn ra trứng Thần thoại Hắc Long.
Thời điểm tên này bị tỏa liên khóa lại, vô luận tốc độ và năng lực đều bị suy yếu trên phạm vi lớn, nếu giải cấm, Chu Văn trước mặt Hắc Long, không đến một phút đồng hồ, sẽ không kiên trì nổi.
Nếu như có thể bồi dưỡng một đầu Hắc Long Phối sủng, có lẽ có thể có một đầu chân chính Thần thoại Phối sủng làm tay chân, mà không cần giống Ba Tiêu Tiên, phải chậm rãi bồi dưỡng.
Mặc dù bắt đầu lại từ đầu bồi dưỡng quả thật có chút niềm vui thú, nhưng năng lực thực chiến có chút kém chút, ngay cả Bạo Quân Bỉ Mông mới tấn thăng Truyền kỳ, không biết bao giờ nó có thể tấn thăng lên Sử thi.
Liên tiếp hai ngày trời, Đế Đại nhân không nhắn tin làm phiền hắn, cuối cùng Chu Văn có thể an tâm đọc sánh và chơi game, nhưng bên trong Phó bản, ngay cả Phàm thai Dị thứ nguyên sinh vật, cũng bị Chu Văn cày đến tuyệt chủng, cho nên hắn chỉ có thể tiếp tục đọc sách.
-Cái tên Á Khắc này không dễ bỏ? Tại sao mấy ngày nay không có chút động tĩnh gì?
Chu Văn thấy đọc sách cũng không có gì tiến triển, hơi nhớ nhung Á Khắc.
Chiến đấu cùng kẻ như vậy, đối diện với khoảnh khắc sinh tử, khiến người khác hoảng hốt, nhưng lại có loại cảm giác hưng phấn, thời điểm đó Chu Văn cảm thấy ý nghĩ của mình tựa hồ minh mẫn hơn rất nhiều, tư tưởng cũng trở nên linh hoạt hơn.
Lúc này Á Khắc hưng phấn đến khó kiềm chế, trước mặt hắn có một lão nhân tóc trắng