Nhân vật tí hon đi tới trước vách núi Kỳ sơn, trong trò chơi Chu Văn không còn sợ hãi, thẳng sống lưng, triệu hoán Bá Kiếm, dùng nhất chiêu Ma Tinh luân trực tiếp chem, Ma Tinh luân tức khắc phá kiếm mà ra, chém về phía Tiểu hoa trên vách núi.
Một cánh hoa trên Tiểu hoa kia khẽ rơi xuống, sau khi Ma Tinh luân trảm trên cánh hoa, cánh hoa lập tức rách nát.
Chu Văn muốn xem Tiểu hoa kia có thủ đoạn gì, đột nhiên Nhân vật tí hon ngã quỵ xuống đất, màn hình trò chơi đen lại.
Chu Văn chỉ thấy thân thể lạnh lẽo, may mắn lần trước hắn không gây xung đột gì lớn đối với Tiểu hoa, nếu không hiện tại hắn đã không còn sống mà ngồi đây chơi game.
-Vừa rồi chết như thể nào nhỉ? Ta chỉ nhìn thấy một cánh hoa rơi xuống, sau đó Nhân vật tí hon trực tiếp chết không minh bạch.
Chu Văn âm thầm suy tư.
Rõ ràng, Nguyện lực của Tiểu hoa khác lực lượng Nguyền rủa, có điều đều có thể giết người.
-Rõ ràng đều có thể giết người, tại sao lực lượng Hứa nguyện không bị Mệnh hồn Hóa Tà Đế Thính khác chế.
Chu Văn có chút buồn bực.
Lấy máu trọng sinh, lại lần nữa tiến tới trước vách núi Kỳ sơn, Chu Văn lấy hết tuyệt kỹ bản thân, kỹ xảo sở học, thậm chí cả các loại Phối sủng, kết quả đều giống nhau.
Chỉ cầu Tiểu hoa kia rơi xuống một cánh hoa, Nhân vật tí hon lập tức chết tươi, tuyệt đối không thể thoát nạn.
Chu Văn đã thử để Ma Anh dùng Tử Đồng Cổ kiếm trảm Tiểu hoa kia, kết quả Tử Đồng Cổ kiếm còn chưa tới, cánh hoa đã rơi xuống Nhân vật tí hon lại chết, sau đó màn hình đen lại.
-Xú hoa này? Có để người khác sống hay không?
Sau khi Chu Văn thêm lần nữa, có xúc động muốn ném điện thoại đi.
Những Dị thứ nguyên sinh vật khác mạnh như thế nào, ít nhất có thể nhìn được chút gì đó, hiện tại không giết được, bởi lực lượng không đủ, chờ lúc sau đủ lực lượng, tự nhiên có cơ hội đi đồ sát.
Nhưng đó Tiểu hoa này, khiến hắn hoàn toàn bó tay, một mảnh lá hoa rơi xuống, đến quỷ thần đều phải chết.
Chu Văn cố gắng khôi phục một chút tâm tình, bắt đầu suy xét cẩn thận vấn đề Tiểu hoa.
-Tiểu hoa trong trò chơi hiển nhiên không có chỉ số thông minh gì cả, càng không chủ động giao lưu với con người, chỉ là một đóa hoa không có ý thức, chỉ có thời điểm ta công kích nó, nó mới tự động phản ứng, rơi một mảnh lá xuống. Điều này hoàn toàn bất đồng với hiện thực, đây chính là khác biệt giữa trò chơi và hiện thực, hay do nguyên nhân nào khác?
Chu Văn đã sớm cảm thấy Đế Đại nhân không đơn giản là một Tiểu hoa như vậy, có lẽ Tiểu hoa này, chỉ là công cụ dẫn âm của Đế Đại nhân, mà Đế Đại nhân thật sự ở thân thể khác, mà hiện tại Chu Văn không hể biết nàng là cái gì mà thôi.
Tiếp tục tiến vào trò chơi, lúc này Chu Văn không công kích Tiểu hoa, thử không để ý đến nó, sau đó bò hướng lên vách núi.
Kết quả có chút ngoài dự đoán, Chu Văn không công kích Tiểu hoa, Tiểu hoa kia cũng không công kích hắn, vẫn đứng im như một gốc hoa bình thường sinh trưởng trên vách núi.
Chu Văn đã có kinh nghiệm bò lên đỉnh Kỳ sơn, trong trò chơi cũng không khác hiện thực mấy, đều có lực lượng cường đại lôi kéo thân thể Nhân vật tí hon, khiến nó muốn leo lên vô cùng khó khăn.
Vất vả bò lên đỉnh Kỳ sơn, không khác hiện thực, ở vị trí trung tâm thềm đá thông lên đỉnh núi, có một tảng đá lớn hình màn thầu.
Ở trung tâm tảng đá lớn, được khảm một Bảo Hạp màu tuyết trắng, Chu Văn thao tác Nhân vật tí hon tiến tới sờ chiếc hộp kia, kết quả không thể đụng vào nó, bàn tay xuyên thấu qua Bảo Hạp, phảng phất như Bảo Hạp là một hư ảnh, không phải là một đồ vật chân thực tồn tại.
-Quả nhiên như vậy, Bảo Hạp cùng Thạch đao giống nhau, đều là đồ vật