Nguyên bản Chu Văn còn tưởng hai người trực tiếp đi đến đấu giá hội, nhưng rất nhanh hắn biết, không phải hai nguwoig bọn họ cùng đi đấu giá hội, mà A Sinh còn muốn đồng hành cùng người khác.
Chuẩn xác mà nói, A Sinh cùng Chu Văn chẳng qua thuận nước đẩy thuyền, lần này người Trương gia muốn tham gia đấu giá hội, An Thiên Tá nhờ họ mang theo A Sinh và Chu Văn, tương đương với nhận sự bảo hộ của Trương gia.
-Không phải An gia quan hệ không tốt với Lục đại gia tộc anh hùng sao? Tại sao Trương gia lại đáp ứng mang chúng ta đi?
Chu Văn có chút kỳ quái.
-Đừng nói chúng ta, coi như quan hệ giữa Lục đại gia tộc anh hùng cũng không tốt hơn chúng ta đâu, thế nhưng đứng trên lập trường lợi ích lại là chuyện khác. Trương gia có nhu cầu Nguyên kim rất lớn, mà chúng ta cũng cần sự trợ giúp nhất định từ Trương gia, cho nên quan hệ khá bền vững. Có điều ban đầu Trương gia tựa hồ cự tuyệt, nhưng không biết sau này vì lý do gì mà đồng ý.
A Sinh nói.
Một lúc sau, có một người quản gia tiếp đãi A Sinh và Chu Văn, mang bọn hắn tới một sân bay tư nhân.
-Lão quản gia, không biết chủ sự Trương gia lần này là vị nào?
A Sinh hỏi.
Trương gia có rất nhiều cao thủ, A Sinh dò hỏi trước, miễn lúc đó đỡ mất lễ nghi.
-Lần này đi biển Ái Cầm Hải, là độc nhất nữ nhi Tam gia.
Lão quản gia nói.
A Sinh nghe vậy không khỏi hơi kinh ngạc, Trương gia một đời trước có ba huynh đệ, ba huynh đệ đều sinh nhi tử, Đại gia cùng Nhị gia, mỗi người đều sinh bảy tám nhi tử, Tam gia cũng sinh hai đứa con trai và một đứa con gái.
Toàn bộ Trương gia, cũng chỉ có một đứa con gái như vậy, nên có thể biết nữ nhi này được sủng ái như thế nào.
Nghe nói có một lần tổ chức sinh nhật cho nữ nhi Tam gia, tất cả huynh đệ đều trở về gấp dự sinh nhật nàng, mỗi người đều chuẩn bị một kiện trân bảo hiếm có làm qua cho nàng, tràng diện kia chấn động không gì sánh nổi.
Đương nhiên chuyện này chỉ là lời đồn, bởi Trương gia có một nữ nhi như vậy, không khác gì Công chúa, cho nên bảo hộ nàng hết sức cẩn thận, đến hiện tại, không phải người Trương gia nào cũng biết tên này, chứ đừng nói biết tướng mạo của nàng.
A Sinh muốn hỏi tên của vị tiểu công chúa Trương gia kia, nhưng lão quản gia kia không muốn nói nhiều, đã trèo lên phi cơ.
A Sinh đem sự tình Tiểu Công chúa Trương gia nói cho Chu Văn nghe, vừa cười vừa nói:
-Hôm này chúng ta may mắn có thể có cơ hội gặp vị Tiểu thư kia.
Hai người lên máy bay, lão quản gia trực tiếp đem bọn hắn vào trong, chỉ thấy nội thất trong máy bay dùng màu phấn hồng trang trí, thoạt nhìn vô cùng nữ tính.
Trong buồng phi cơ, có một nữ nhân trẻ tuổi đang ngồi, thoạt nhìn hơn hai mươi tuổi, không giống trong tưởng tượng của Chu Văn, ít nhất tuổi tác lớn hơn tưởng tượng của hắn.
Nhưng sau khi A Sinh và Chu Văn thấy rõ tượng mạo của nàng, đều mở to hai mắt.
-Thế nào, nhanh như vậy đã không nhận ra ta sao?
Nữ nhân kia nhìn hai người, cười tủm tỉm nói.
-Trương Ngọc Trí…Ngươi là người Trương gia?
Dĩ nhiên Chu Văn nhận ra nàng, lúc trước hắn cùng An Sinh, Lý Huyền, A Lai cùng nhau về nhà, trên đường đụng phải nữ nhân này, còn cho nàng đi nhờ.
-Lời của ngươi thật kỳ quái, ngươi gọi ta là Trương Ngọc Trí, ta không phải người của Trương gia, còn có thể là người của Chu gia hay sao?
Trương Ngọc Trí vừa cười vừa nói.
Chu Văn không quen nói chuyện dài, há to miệng, không biết nên giải thích thế nào.
-Ngồi xuống đi, phi cơ sắp cất cánh.
Trương Ngọc Trí chỉ hắn ngồi chỗ bên cạnh nói.
-Đó là cái gì?
Sau khi máy bay cất cánh, con mắt Chu Văn nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện bên ngoài cửa sổ có rất nhiều Bạch cự điểu, thoạt nhìn