Chu Văn nhìn Trương Ngọc Trí đang khóc thút thít trước thi thể Lục Dực Hắc Long, đang muốn nói điều gì, đột nhiên thấy một đạo kim sắc tử trong biển bay lên.
Trong cột sáng nổi lên, có một khỏa Hoàng Kim Táo nổi trên mặt nước, chậm rãi bay giữa không trung.
Rõ ràng Hoàng Kim Táo này bị Chu Văn ném ngoài kia, lúc này nó chẳng khác nào có sinh mệnh, lơ lửng giữa không trung, tản ra Thần mang sáng chói.
Phía trên Kim sắc quang thông thiên, có một Kim ảnh như Thẩn chỉ từ thương khung chậm rãi buông xuống, thân ảnh kia phảng phất như Kim quang ngưng tụ thành thực chất, mang theo uy áp kinh khủng, phảng phất như Chí cao vô thượng tồn tại.
Mãi khi Kim ảnh chậm rãi buông xuống, thì Hoàng Kim Táo mới ngừng lại, người kia duỗi tay nắm viên Hoàng Kim Táo kia.
Cơ hồ đồng thời, ba người Chu Văn đã nghe được Thần âm trong đầu vang lên:
-Nhân loại, các ngươi đã hoàn thành thí luyện của tộc ta tại nhân gian, lưu lại tên của các ngươi, các ngươi sẽ được tộc ta ban thưởng.
-Ta không muốn.
Trương Ngọc Trí lắc đầu nói, trên mặt vẫn còn nước mắt.
Chu Văn và A Sinh liếc mắt nhìn nhau, A Sinh gật đầu đối với Chu Văn, Chu Văn suy nghĩ một chút nói với đạo Kim ảnh:
-Độc dược.
Ầm ầm!
Theo Chu Văn thanh âm, toàn bộ hải đảo chấn động, phảng phất như vũ trụ xoay động, thương hải tang điền, hải đảo bị phá hư dưới Kim quang bao phủ, nhanh chóng khôi phục bình thường.
Nước biển rút đi, nham thạch bay ngược khôi phục vách núi, bãi cỏ nhanh chóng nảy mầm sinh trưởng, trên Hoàng Kim thụ lại xuất hiện một khỏa Hoàng Kim Táo khác.
Mà phía dưới Hoàng Kim thụ, lại xuất hiện một đầu Cự Long, thoạt nhìn hết sức tương tự Cự Long mà bọn Chu Văn giết, tuy nhiên có chút khác biệt.
Mà thi thể Lục Dực Hắc Long mà bọn Chu Văn giết dần dần phân giải, cuối cùng chỉ còn lại một khối Thứ nguyên kết tinh.
Dưới Hoàng Kim thụ, xuất hiện thêm một vật, đó là một khối Hoàng Kim bia, phía trên khắc hai chữ Độc dược.
-Dùng danh nghĩ Chư Thần, ban cho ngươi Hoàng Kim Táo.
Kim ảnh kia cầm Hoàng Kim Táo, phía trên Hoàng Kim Táo tỏa ra quang thải lấp lánh, sau một lát, Kim ảnh dần dần nhạt đi, mà hào quang bên trên Hoàng Kim Táo dần thu lại, chậm rãi bay về phía Chu Văn.
Thời điểm Kim ảnh và Kim quang biến mất, Hoàng Kim Táo đã rơi vào tay của Chu Văn, mặc dù nó vẫn là Hoàng Kim Táo, nhưng lại khiến Chu Văn có cảm giác có chút không giống.
-Chúng phải làm như thể nào mới ra ngoài được?
Chu Văn thấy Kim ảnh kia biến mất, không khỏi nói.
-Thử nhìn đường cũ xem.
A Sinh nói.
Đó làm một khối Nguyên Khí kỹ kết tinh, chẳng qua không biết đó là kỹ năng gì, mà Thần thoại Nguyên Khí kỹ kết tinh có yêu cầu rất cao, không đơn giản hấp thu được.
Ba người lại đi xuống đầm nước, lần này đầm nước trực tiếp đem bọn hắn hút vào, chờ bọn hắn theo miệng thác nước đi ra, phát hiện đã tiến vào hòn đảo cũ, thuyền của bọn hắn vẫn trên bờ cát.
-Muốn đi xem những Dị thứ nguyên lĩnh vực khác không?
A Sinh hỏi Chu Văn.
-Chúng ta bị thương nặng như vậy, không biết khi nào mới khỏi, đi như thế nào?
Chu Văn cảm giác mình vào Dị thứ nguyên lĩnh vực cực đen, tốt nhất đừng đi vào cái Dị thứ nguyên lĩnh vực nào nữa.
Ba người lên thuyền, Chu Văn và A Sinh thụ thương quá năng, nên không lộn xộn, để Trương Ngọc Trí lái thuyền, A Sinh phụ trách chỉ huy, dọc theo đường cũ, trở lại Chư Thần bán đảo.
-Chiến lợi phẩm của chúng ta hết thảy có hai cái, Hoàng Kim Táo và Nguyên Khí kỹ kết tinh Lục Dực Hắc Long, Trương Ngọc Trí, ngươi chọn đi.
Chu Văn đem hai chiến lợi phẩm đặt trước mặt Trương Ngọc Trí.
Nếu như không có Trương Ngọc Trí, hắn đã chết, căn bản không thể kiên trì đến khi Ma Anh