Chu Văn cầm điện thoại di động lên, khởi động Phó bản Âm nhạc Cung điện.
Trước đó hắn tới đây một lần, có điều ở đây chỉ có toàn là Truyền kỳ Âm Phù Tinh Linh, cho nên Chu Văn cày chán, không tiếp tục cày nữa.
Không nghĩ tới bên trong Âm nhạc Cung điện, còn có Thái Dương thú, hiện tại hắn vô cùng cần Phối sủng loại này, nên không do dự đi vào săn giết Thái Dương thú.
Căn cứ tư liệu trên mạng ghi chép, Chu Văn biết Thái Dương thú bên trong Âm nhạc Cung điện, có điều chúng hết sức hiếm thấy, thỉnh thoảng mới xuất hiện một đầu, trên cơ bản rất ít người thấy con Thái Dương thú trở lên trong Âm nhạc Cung điện.
Mà Thái Dương thú không phải boss chân chính của Âm nhạc Cung điện, nghe nói chỗ sâu nhất của Âm nhạc Cung điện có một con Thất Huyền cầm, có điều người gặp qua Thất Huyền cầm đều đã chết.
Chu Văn cảm thấy hết sức mâu thuẫn, nếu người gặp qua Thất Huyền cầm đều chết, tại sao lại có người biết Thất Huyền cầm ở đâu?
Cho nên, đôi khi truyền thuyết chỉ là truyền thuyết, không nên tin.
Chu Văn không có ý định đi tìm Thất Huyền cầm, mang theo Phối sủng của mình tiến vào Âm nhạc Cung điện về sau, nhanh chóng tiến về khu vực trên mạng, muốn tìm xem trong trò chơi có Thái Dương thú không.
Truyền thuyết toàn thân Thái Dương thú quang minh đại phóng, như một mặt trời thu nhỏ, bình thường đều xuất hiện tại trước quảng trường đài phun nước Âm nhạc Cung điện.
Chu Văn một đường giết đến quảng trường đài phu nước, Lục Dực Hắc Long và Hỏa Diễm Dung Lô Nữ Vương mở đường, đủ loại Âm Phù Tinh Linh bị Chu Văn giết, tuôn ra không ít Thứ nguyên kết tinh và trứng Phối sủng.
Chu Văn phát hiện, gết thảy có bảy loại Âm Phù Tinh Linh, mỗi loại Âm Phù Tinh Linh chỉ có một Nguyên Khí kỹ, nhưng bảy loại Nguyên Khí kỹ này có chút khác.
Tuy nói không giống nhau, nhưng hiệu quả không khác, đều công kích Âm ba, đối với Chu Văn, tựa hồ không có khác biệt gì lớn.
Bắt đầu Chu Văn còn không có để ý, nhưng giết lấy giết lấy, Chu Văn cũng cảm giác có chút thú vị.
Chút Âm ba công kích này, thông qua chất môi giới chấn động cùng dao động chồng chất, hình thành sóng xung kích, bảy loại Nguyên Khí kỹ khác nhau này, hình thành sóng xung kích không giống nhau, cái này khiến Chu Văn thích thú, ấp thử An Tĩnh;, cưỡi Lục Dực Hắc Long không ngừng tiến lên, đồng thời nghiên cứu Âm ba công kích của Âm Phù Tinh Linh.
Không biết giết chết bao nhiêu Âm Phù Tinh Linh, cuối cùng đã đi đến quảng trường đài phu nước.
Mà khắp nơi trên quảng trường, có bảy suối phun, những mà những suối phun kia không đơn giản chỉ phun nước, mà đang diễn tấu âm nhạc, phun ra cột nước có tiết tấu, có đôi khi bên này phun cao, có đôi khi bên kia phun thấp, có đôi khi dừng lại không phun, thoạt nhìn hết sức thú vị.
Mà khắp nơi trên quảng trường đài phun nước, đều là Âm Phù Tinh Linh bồng bềnh, đủ loại màu sắc, Âm Phù Tinh Linh bay nhảy đầy trời, không khác cảnh tượng trang trí trong hôn lễ.
Lục Dực Thủ Hộ Cự Long gào thét một tiếng, hắc điễm trên thân phun trào, lập tức miểu sát hàng loài Âm Phù Tinh Linh, có điều quảng trường Âm nhạc Cung điện quá lớn, khắp nơi đều có Âm Phù Tinh Linh, rất nhanh lại có Âm Phù Tinh Linh lao đến.
Để Phối sủng bản thân đi giết Âm Phù Tinh Linh, Chu Văn tự mình quan sát bốn phía, tìm Thái Dương thú.
Nhưng đem toàn bộ quảng trường đài phun nước thu lại trong tầm mắt, không hề thấy Thái Dương thú trong truyền thuyết, nhưng có một Dị thứ nguyên sinh vật kỳ quái hấp dẫn sự chú ý của Chu Văn.
Sau khi tiến vào Âm nhạc Cung điện, Chu Văn chỉ thấy toàn bộ Dị thứ nguyên sinh vật đều là Âm Phù Tinh Linh, đại khái là bảy loại kia.
Nhưng Dị thứ nguyên sinh vật lần này, lại không phải là Âm Phù Tinh Linh, đó là một chiếc Đàn Hạc, toàn thân Đàn Hạc