Sau khi đến trụ sở Bạch Vân sơn, người phụ trách nơi này mang An Thiên Tá, A Sinh và Chu Văn tới Bạch Vân sơn, bởi thời gian An Thiên Tá không có nhiều, cho nên vô luận hắn có thể giết Thần thoại sinh vật kia không, hắn nhất định phải về sớm.
Chu Văn đứng xa xa nhìn Bạch Vân sơn, chỉ thấy nơi đó mây mù lượn lờ, ngọn núi như ẩn như hiện, quả nhiên là Tiên sơn trong truyền thuyết.
Hồng Hoa lâm rất rộng, vị trí Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật nằm dưới chân núi Bạch Vân sơn, không cần phải trèo lên đỉnh núi.
Có điều nơi đó vẫn thuộc phạm vi Bạch Vân sơn, cho nên vẫn có thể xuất hiện dị tượng Tiên cung.
-Càng tiến về phía trước, tỉ lệ xuất hiện Tiên cung huyễn cảnh càng lớn, mang theo cái này.
A Sinh đem một cái mũ trùm đầu như khăn trùm đầu đưa hắn.
Mũ giáp là sợi hóa học và kim loại chế tác, sau khi đeo nó vào không ảnh hưởng đến hô hấp, có điều ánh mắt bị ngăn trở, không thể thấy bên ngoài xuất hiện cái gì.
-Vô luận nghe được cái gì hoặc phát sinh cái gì, không để đem mũ giáp này lấy xuống.
Sau khi A Sinh căn dặn Chu Văn, đội mũ giáp lên đầu.
An Thiên Tá cùng mấy sĩ quan trong trụ sở khác, đều đem mũ giáp đội lên đầu, bọn hắn đều có các biện pháp khác nhau quan sát, vài người dựa vào Phối sủng đặc thù làm thị giác, có vài người dựa vào thính lực, có người thì trực tiếp cưỡi tọa kỵ, để tọa kỵ thay thế ánh mắt của bọn hắn.
A Sinh triệu hoán một đầu Phối sủng kỳ dị, Phối sủng kia như con mắt mọc ra đôi cánh, con mắt kia đi bên người A Sinh, A Sinh tựa hồ dựa vào nó thăm dò bốn phía, hoạt động không khác bình thường.
An Thiên Tá không triệu hồi Phối sủng, cũng không biết hắn làm cái gì, có điều mũ giáp lại không ảnh hưởng chút nào thị lực của hắn.
Chu Văn có Đế Thính, cho nên cũng không bị ảnh hưởng.
Đoàn người dưới sự dẫn đầu của một sĩ quan cưỡi Phối sủng, hướng về chỗ sâu Hồng Hoa lâm.
Bạch Vân sơn thần bí khó lường, có điều nơi này không có nhiều Dị thứ nguyên sinh vật, nhưng mỗi một Dị thứ nguyên sinh vật ở đây đều vô cùng đáng sợ, ít nhất cũng Sử thi.
Nghe nói Hồng Hoa lâm vô cùng xinh đẹp, có điều chỉ có thể nghe, không thấy gì cả, nên đẹp cũng chẳng chiêm ngưỡng được.
-Đốc quân, nghe thú có phản ứng, chắc Tình Thư cách đây không xa.
Sĩ quan cưỡi Phối sủng nói.
-Chuẩn bị chiến đấu.
An Thiên Tá ra lệnh.
Ngoại trừ Chu Văn bên ngoài, tất cả mọi người bắt đầu chuẩn bị chiến đấu, tiếp tục đi tới không bao lâu, Chu Văn nghe thấy phía trước quả nhiên có một đầu Dị thứ nguyên sinh vật.
Đầu Dị thứ nguyên sinh vật kia rất kỳ quái, thoạt nhìn như một con Cự Hạt, nhưng trên lưng lại mọc cánh trong suốt, hình thể to lớn, chiều dài hơn một người trưởng thành.
Đáng tiếc Chu Văn chỉ có thể nghe, căn bản không thể nhìn thấy màu sắc của nó, bằng không còn phát hiện thêm nhiều chỗ khác thường khác.
Cự Hạt, toàn thân trắng như tuyết ngọc, trên thân có nhiều Huyết sắc hoa văn, nếu nhìn kỹ, phát hiện ngay những Huyết sắc hoa văn là nhưng Ký tự kỳ quái.
Thời điểm bọn Chu Văn phát hiện ra Huyết Văn Hạt, nó cũng phát hiện ra đám Chu Văn, chỉ thấy cái đuôi nó nhếch lên, phía đuôi Huyết sắc đại phóng, ngưng tụ ra Huyết sắc chú văn quỷ dị, Chú văn kia hoàn toàn do ánh sáng ngưng tụ thành, thoạt nhìn rất thần kỳ.
Chu Văn nghe A Sinh nói quan, gia hỏa này có thể phát động kỹ năng giống hình thức chữ viết, đây là một trong những kỹ năng của nó, chẳng qua Chu Văn không biết nó chính xác là loại nào.
Thời điểm Chu Văn đang suy tư, bọn A Sinh đã bắt đầu chuẩn bị chiến đấu, nhưng vượt quá dự kiến của Chu Văn, Huyết sắc chú văn trên đuôi Huyết Văn Hạt, không phóng về chỗ đám người Chu Văn, chỉ thấy cái đuôi của nó đột nhiên đâm xuống mặt đất, Huyết văn lại tan vào trong lòng đất, lập tức biến mất.