- Giết chết Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật Chúc Long ấu tử, phát hiện Thứ nguyên kết tinh.
-Cái thứ này…Vẫn chỉ là ấu tử…
Chu Văn không khỏi có chút kinh ngạc, nếu Chúc Long trưởng thành, không biết mạnh đến mức nào.
Chỉ tuôn ra một viên Thứ nguyên kết tinh, Chu Văn thấy nó chỉ là Thứ nguyên kết tinh, trong lòng không khỏi có chút thất vọng. Nhưng nhìn kỹ, viên Thứ nguyên kết tinh lại là viên Không gian kết tinh 37 điểm.
-Thuộc tính không gian kết tinh tận 37 điểm lận.
Chu Văn vui mừng quá đỗi, vội vàng đem Không gian kết tinh hấp thu.
Từng tia từng tia lực lượng kỳ dị dung nhập vào thân thể Chu Văn, khiến hắn cảm giác thân thể mình có chút biến hóa, nhưng không biết biến hóa ở đâu?
Sau khi Không gian kết tinh được hấp thu hoàn toàn, Chu Văn phát hiện bên trong thanh thuộc tính đặc thù, thuộc tính không gian đạt đến 37 điểm.
-Thuộc tính Không gian 37 điểm, Ngọc Thạch tì bà kết tinh yêu cầu Thể phách 41 điểm, Không gian 21 điểm, ngoài ra yêu cầu Mệnh hồn và Mệnh hồn Không gian hệ, như vậy, ta chỉ cần đem Thế phách tăng lên 41 điểm, có thể hấp thu Nguyên Khí kỹ kết tinh Ngọc Thạch tì bà.
Chu Văn vẫn muốn hấp thu khổi Ngọc Thạch tì bà kết tinh kia.
Mặc dù không tuôn ra trứng Phối sủng, có điều kết tinh thuộc tính đặc biệt giá trị không thua kém trứng Phối sủng, khiến Chu Văn vừa lòng thỏa ý, dự định cày một lần nữa, đáng tiếc Chúc Long ấu tử giống Hoàng Kim Chiến Thần Kích, sau khi quét mới Phó bản cùng không lập tức xuất hiện, đoán chừng cần hai mươi tư tiếng mới xuất hiện lại.
-Đến lúc đi Trác Lộc rồi.
Chu Văn dự định đi một chuyến tới Trác Lộc, một bên chờ đợi phó bản quét mới, chỉ cần lại cày hai ba lần nữa, xác định bản thân có thể an toàn giết chết Chúc Long, hắn sẽ lập tức làm thịt Chúc Long trong hiện thực.
Tiểu điểu và linh dương căn bản không cần quản nhiều, hai gia hỏa này không thấy Chu Văn trở về, khẳng định sẽ tự mình chạy tới chỗ Vương Lộc, ở nơi đó ăn nhờ ở đậu
Chu Văn dự định đi mua sắm một ít gì đó, sau đó lại đi Trác Lộc.
Vừa mới đi ra khỏi Thượng Quan Linh Tú, hắn vừa vặn gặp được Minh Tú và Điền Chân Chân.
-Huấn luyện viên, thời gian chúng ta trao đổi tại Tịch Dương học viện đã kết thúc, trước khi đi chúng ta muốn tới từ biệt ngươi.
Minh Tú nói.
-Nhanh như vậy sao?
Chu Văn có chút ngạc nhiên, hắn cảm giác Minh Tú mới đến không bao lâu, không nghĩ đã hết ba tháng, công nhận thời gian chơi game ba tháng nhanh thật.
-Ngày mai vừa vặn ba tháng trao đổi, ta sợ đến lúc đó trường học còn an bài cái gì nữa, không kịp cáo biệt ngươi, cho nên sớm đến đây.
Minh Tú nói.
Chu Văn không biết nên nói cái gì cho phải, hắn là kẻ không thích nói nhiều, càng không thích nói những lời bùi ngùi, sướt mướt.
-Huấn luyện viên, nếu như ngươi có thời gian, trước khi ta đi, chúng ta có thể tái chiến một trận không?
Rõ ràng Minh Tú cũng không phải kẻ thích nói nhiều, hắn tới tìm Chu Văn, cũng không phải đơn thuần tạm biệt.
-Hiện tại cũng được.
Chu Văn gật đầu nói.
-Vậy chúng ta tới sân luyện tập đi, gần đây ta tiến bộ rất lớn, mặc dù vẫn chưa tấn thăng Sử thi, có điều đã có một chút lĩnh ngộ.
Minh Tú có chút hưng phấn nói.
Ba người cùng đi đến sân luyện tập, dùng một sân thi đấu trống không người, Điền Chân Chân đứng ngoài quan chiến, Chu Văn và Minh Tú cầm vũ khí luyện tập, đứng giữa sân.
-Huấn luyện viên, xin chỉ giáo.
Cầm kiếm, khí chất Minh Tú phát sinh biến hóa, vẻ ôn hòa lúc trước không còn nữa, người hắn và kiếm trong tay khiến người ta không rét mà run.
Chu Văn cầm luyện tập kiếm, bày ra tư thái Thiên Ngoại Phi Tiên, Minh Tú trước khi đi còn chuyên môn tới tìm hắn đối luyện, Chu Văn cũng không muốn qua loa.
Minh Tú nắm kiếm, khí thế đạt đỉnh điểm trong tích tắc, rút kiếm ra khỏi vỏ, hóa thành một đạo lưu quang hướng về Chu Văn đâm tới.
Giống chiêu thức lần trước, một kiếm của Minh Tú hoa lệ mà quyết tuyệt, đó là ánh chiều tà đồng thời lần cuối cùng nở rộ.
Cũng lấy tốc độ làm chủ, kiếm pháp Minh Tú và đao pháp Phong Thu Nhạn lại khiến người ta cảm nhận hai loại cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Điền Chân Chân đừng một bên nhìn một kiếm của Minh Tú, bên trong ánh mắt trán đầy kì vọng,