Tất cả thế lực có ham muốn Thần quả, đều tập chung chú ý trận chiến này, muốn thu hoạch được tư cách hai Thần quả, nhất định phải vượt qua cửa Thái Cổ Kiếm Tiên này.
Chẳng qua hiện tại không có ai biết Thái Cổ Kiếm Tiên rốt cuộc có dạng năng lực gì, lại được Ma phương đánh giá cao như vậy, một mực chiếm cứ vị trí thứ nhất, không có bất kỳ Phối sủng nào uy hiếp đến vị trí của nó.
Đến Phối sủng cường đại như Minh giới Tử Thần, lại chỉ có thể xếp sau nó.
Liên bang tương đối hiểu rõ Minh giới Tử Thần, trước mắt xem nó như một trong những đỉnh cấp Phối sủng của Lục đại gia tộc anh hùng, thực lực vô cùng khủng bố.
Hắc Ám ma xà là một con Cự xà, lúc này nó đang đứng trên bình đài Ma phương, đang chờ đợi Thái Cổ Kiếm Tiên tiếp nhận khiêu chiến.
Cũng may Thái Cổ Kiếm Tiên không khiến người quan chiến phải chờ đợi lâu, tiếp nhận khiêu chiến, kiếm mang lóe lên, một thanh Cổ Kiếm xuất hiện trên bình đài Ma phương.
Trên thực tế Thái Cổ Kiếm Tiên chỉ là một thành kiếm thạch kiếm, cũng không thấy Tiên đâu, cũng không biết tại sao gọi là Kiếm Tiên, mà không gọi là Tiên kiếm.
Toàn thân thạch kiếm mà xám trắng, vỏ kiếm và thân kiếm như được điêu khắc từ đá, ở vị chí trung tâm, khảm nạm một khỏa đá quý màu đỏ.
Bởi không thấy ai nhìn thấy nó ra khỏi vỏ, cho nên không ai biết thân kiếm có bộ dáng gì.
Hắc Ám ma xà thấy Thái Cổ Kiếm Tiên xuất hiện, cơ hồ không nghi hoặc gì, trực tiếp sử dụng lực lượng mạnh nhất của nó.
Chủ nhân Hắc Ám ma xà rõ ràng sớm biết Hắc Ám ma xà không phải đối thủ của Thái Cổ Kiếm Tiên, chỉ muốn nó tận lực bức ra năng lực của Thái Cổ Kiếm Tiên mà thôi.
Chỉ thấy Hắc Ám ma xà há miệng phun ra Hắc Ám ma tịch mãnh liệt, như thủy triều lấp kín toàn bộ bình đài, nếu dính vào nó, nhất định Hắc Ám ma tịch ma hóa.
Thái Cổ Kiếm Tiên chẳng qua đứng yên, thời điểm mắt thấy nó sắp bị Hắc Ám ma tịch bao phủ, hồng sắc bảo thạch phát sáng.
Một ánh kiếm màu đỏ, bắn ra từ hồng bảo thạch, trong nháy mắt quán xuyên đầu Hắc Ám ma xà, trực tiếp miểu sát, đến cơ hội nhận thua cũng không còn.
Người quan chiến, hai mắt nhìn nhau, mặc dù biết Thái Cổ Kiếm Tiên nhất định sẽ thắng, tuy nhiên không nghĩ nó thắng nhẹ nhàng như vậy, đến kiếm còn chưa ra khỏi vỏ.
-Chủ nhân Thái Cổ Kiếm Tiên đến cùng là ai? Dù thế nào cũng phải tra bằng được.
Nghị viện Tạp Bội gia tộc nhìn chằm chằm Thái Cổ Kiếm Tiên, hạ lệnh bắt buộc.
Mặt khác mấy gia tộc lớn khác, thậm chí Hải ngoại, đều nhận được mệnh lệnh tương tự.
Trên bảng xếp hạng, Thái Cổ Kiếm Tiên xác thực rất mạnh, mặc dù còn chưa nhìn thấy thực lực chân chính của Thái Cổ Kiếm Tiên, thế nhưng chỉ dựa vào một kích vừa rồi, đã khiến người ta tâm sinh sợ hãi.
Coi như Lục đại gia tộc anh hùng, cũng không có niềm tin tuyệt đối đánh bại Thái Cổ Kiếm Tiên, coi như đánh bại nó, sợ rằng cũng phải trả một cái giá cực đắt.
Thế nhưng nếu có thể tìm được chủ nhân của Thái Cổ Kiếm Tiên lại khác, Phối sủng mạnh như thế nào, thì chủ nhân của nó cùng lắm là Sử thi cường giả mà thôi, đối phó với một Sử thi nhân loại, đương nhiên dễ hơn đối phó với một Thần thoại Phối sủng Thái Cổ Kiếm Tiên kinh khủng như vậy, dễ hơn nhiều.
Quy tắc chiến đấu trên bình đài không thay đổi, thế nhưng trong hiện thực, muốn thắng lại có nhiều phương pháp, không nhất định phải đánh thắng Thái Cổ Kiếm Tiên.
Chu Văn và Lý Huyền vẫn còn bên trên Bạch Vân sơn, căn bản không biết Liên bang đã phát sinh nhiều chuyện như vậy, thời gian mấy ngày này, bọn hắn một mực rèn luyện bản thân mình.
Ngọc Anh hấp thu rất nhiều sức mạnh cấm kỵ, bắt đầu có chút biến hóa, Bảo quang trên người càng mạnh, nhưng không tới hai ngày, những sức mạnh cấm kỵ nó hấp thu, lại không biến hóa gì, thoạt nhìn sức mạnh cấm kỵ nơi này không còn tác dụng với Ngọc Anh nữa.
Chu Văn đành phải dẫn động Trấn Ma thạch thú, lợi dụng lực lượng