- Đã nói toàn lực xô cửa, nhất kích nhất định mở đâu?
Chu Văn cắn răng kiên trì không để cho chính mình té lăn xuống đất, sau đó nghe tiếng động răng rắc răng rắc một hồi, cánh cửa chậm rãi mở ra.
Chu Văn hết sức hoài nghi, căn bản không cần giống Vương Minh Uyên nói, nhất định phải toàn lực xô cửa, mới mở cửa đại điện ra, có điều Chu Văn cũng không có chứng cớ gì.
Chờ Trấn Ma đại điện hoàn toàn mở cửa, Chu Văn thấy cảnh tượng trong đại điện, nơi này không có tượng cung phụng Thần linh, cũng không có Thần án, bên trong đại điện phân bố rất nhiều thạch tượng.
Trên mỗi tấm bia đá điêu khắc rất nhiều hoa văn kỳ quái, cũng không biết hàm nghĩa của chúng là gì.
Chu Văn đứng ở ngoài cửa đếm một thoáng, quả nhiên giống trong tờ giấy.
Hai tay giao thế như đi bộ, Chu Văn dựa theo con đường Vương Minh Uyên viết trong tờ giấy, tiến nhập vào trận địa bên trong bia đá, thời điểm đi qua bia đá, Chu Văn một tay chống đất, một tay ấn mạnh trên một phiến bia đá.
Thạch bia trận trung chuyển trong chốc lát, cuối cùng hoàn thành hết thảy động tác, chỉ thấy bia đá chuyển động, trên mặt đất lại lộ ra một thềm đá dẫn xuống mặt đất.
Chu Văn vội vàng tiến vào thềm đá, rốt cục thở dài một hơi, hai chân rơi xuống đất, khôi phục trạng thái bình thường.
Dò xét lối đi trên thềm đá, chỉ thấy hai bên vách đá khắc đầy đồ án Chu Văn không biết hàm nghĩa, phần lớn chúng đều là đường cong và điểm tròn, chúng sắp hàng theo một phương thức nào đó.
Dọc theo thềm đá một mực đi xuống dưới, đi không bao xa, thềm đá khẽ cong, phía dước thềm đá, tựa như cầu thang đại lâu.
Một mực đi xuống dưới, đi gần khoảng gần vài nghìn bậc, vẫn không thấy phần cuối, đồ án trên vách đá vẫn tồn tại như cũng, Chu Văn cũng không biết những đồ án kia có tác dụng gì.
Thời điểm Chu Văn hoài nghi thềm đá có phải dạng vĩnh viễn không có phần cuối, có phải nó là một vòng lặp vô hạn không, hắn để ý phần thềm đá phía dưới có chút khác biệt.
Thếm đá phía dưới biến thành ngọc thạch, lại còn tản ra hàn khí.
Đạp vào bậc thềm ngọc, tiếp tục đi xuống dưới, đi không bao lâu, liền đã đến phần cuối, phía dưới là một gian phòng được đắp từ ngọc thạch, mà vị trí trung tâm gian phòng, có một khỏa kén đen đang lơ lửng trên không trung.
Trên thân kén đen có rất nhiều vết rạn, bên trong từng vết rạn tung bay ra từng tia từng tia hắc vụ, mà những đạo hắc vụ kia lại không thể thoát ra ngoài, bị từng đạo vòng tròn màu trắng xung quanh kén hấp thu.
Phía trên kén đen, từ trên xuống dưới hết thảy có bảy đạo, thoạt nhìn như ngọc thạch chế tạo, phía trên còn khắc chú văn thần bí.
Thời điểm Chu Văn nhìn kén đen, đột nhiên phát hiện, bên trong một cái khe, đang có một con mắt màu đen đang nhìn hắn.
-Nhân loại, ngươi muốn ta khế ước, trở thành Thủ Hộ giả của ngươi sao?
Thời điểm Chu Văn thấy con mắt kia, đồng thời nghe được một thanh âm hư vô mờ ảo từ bên trong truyền đến.
-Không muốn.
Chu Văn không chút do dự trả lời.
Hắn tự nhiên nhìn ra, Thủ Hộ giả bên trong kén đen hết sức có vấn đề.
Nơi này không có Thần thoại sinh vật thủ hộ hắn, mà sinh vật bên trong kén đen rõ ràng bị giam cầm, cái này hoàn toàn khác biệt với những Thủ Hộ giả khác mà Chu Văn thấy qua.
-Nhân loại, ngươi không muốn đạt được lực lượng cường đại sao? Chỉ cần ký khế ước cùng ta, ngươi có thể thu hoạch được lực lượng vô cùng cường đại, tấn thăng Thần thoạị.
Thanh âm sinh vật trong kén đen truyền ra.
-Nếu lực lượng của ngươi mạnh như vậy, tại sao ngươi lại bị ngươi ta cầm tù.
Chu Văn trong miệng nói như vậy, nhưng trong lòng đang suy tư:
-Ai có bản lãnh lớn như vậy, lại có thể cầm tụ một Thủ Hộ giả tại đây? Là nhân loại sao? Chỉ sợ nhân loại còn chưa đủ năng lực cường đại như vậy.
Nghe được lời Chu Văn, Thủ Hộ giả bên trong kén đen tựa hồ táo bạo lên, hàng loạt hắc sắc ma khí