Lần trước thời điểm Chu Văn tới giết Biến dị Phi Thiên, vẫn cùng Khương Nghiên, Chung Tử Nhã, Huệ Hải Phong, hiện tại ba người kia trời nam đất bắc, không biết ngày sau có thể đoàn tụ không.
-Bên trong có Biến dị Phi Thiên, đợi lát nữa ta phụ trách kiềm chết Phi Thiên thú và Phi Thiên bình thường, còn Biến dị Phi Thiên giao cho huấn luyện viên ngươi vậy?
Phong Thu Nhạn nói.
-Cũng tốt.
Chu Văn khẽ gật đầu.
Hai người tiến vào Liên Hoa động, Toa Đế và Cách Liệt đều tới phụ cận, thấy Phong Thu Nhạn và Chu Văn tiến vào hang đá, Chúc Long muốn đuổi theo, nhưng lại bị Toa Đế chặn lại.
-Cứ chờ một chút.
Toa Đế kéo lại Cách Liệt về sau, nhìn về phía Chu Văn tiến vào hang đá, một con mắt theo hốc mắt của nàng từ bên trong bay ra, như thuấn di biến mất.
Toa Đế nhắm một con mắt, bên trong một mắt khác bắn ra tia sáng, trước mặt nàng tạo thành hình ảnh lập thể, chính là hình ảnh Chu Văn và Phong Thu Nhạn.
Trong hình ảnh, bọn hắn đang đối mặt với một đám Phi Thiên thú, ít nhất hơn mấy trăm con, con hơn mười mấy con Phi Thiên và một đầu Biến dị Phi Thiên màu hắc bạch.
-Nhiều Phi Thiên như vậy, hai người bọn họ có đối phó nổi không?
Cách Liệt nhìn hình ảnh lập thể nói.
-Huấn luyện viên, để ta mở đường cho ngươi.
Phong Thu Nhạn nói xong, muốn rút đao xông về phía Phi Thiên thú.
-Không cần, ngươi tìm ta tới, không phải muốn nhìn ta ra tay sao? Vậy giao tất cho ta đi.
Trong lòng Chu Văn rất rõ.
Nếu quả thật Phong Thu Nhạn muốn giết Biến dị Phi Thiên, nhất định hắn sẽ tự mình nghĩ biện pháp, không có khả năng đến tìm hắn hỗ trợ.
-Quả nhiên không cái gì thoát khỏi ánh mắt của huấn luyện viên ngài.
Phong Thu Nhạn nói.
-Vậy ngươi hãy nhìn xem.
Chu Văn tay cầm Trúc đao, tầm mắt nhìn chằm chằm Phi Thiên thú và Phi Thiên như mây đen, chẳng qua tiêu điểm của hắn không nắm trên thân chúng nó, mà xuyên qua đàn Dị thứ nguyên sinh vật, nhìn chằm chằm Biến dị Phi Thiên đang lơ lửng trên không trung.
-Hắn muốn làm gì? Một cá nhân chiến đấu với nhiều Dị thứ nguyên sinh vật như vậy, muốn thoát thân cũng không phải chuyện đơn giản?
Cách Liệt nói.
-Cứ xem tiếp đi.
Toa Đế nói.
Mắt thấy đoàn Phi Thiên thú và Phi Thiên xông về phía Chu Văn, Phong Thu Nhạn đứng bên cạnh lui về sau hai bước, tựa hồ không định hỗ trợ.
Thời điểm Cách Liệt và Toa Đế đang nghi hoặc rốt cuộc Chu Văn làm thế nào đối phó với Phi Thiên thú và Phi Thiên đây, cuối cùng Chu Văn rút đao ra khỏi vỏ.
Ánh đao lóe lên một cái rồi biến mất, Cách Liệt cùng Toa Đế chỉ thấy hình như có ánh đao lướt qua, còn chưa thấy thân đao, đao đã về tới vỏ.
Phi Thiên thú và Phi Thiên đầy trời, tựa hồ không nhận được ảnh hưởng, tựa hồ đang hướng về phía Chu Văn tới.
-Tại sao? Vô dụng chăng?
Cách Liệt lẩm bẩm một câu.
Nhưng một giây sau, đã thấy đám Phi Thiên thú và Phi Thiên bay đầy trời, từng cái thân thể đứt đoạn vỡ thành hai mảnh, hàng trăm Dị thứ nguyên sinh vật, máu tươi phun ra, tàn thi đầy trời.
Mười mấy Sử thi Phi Thiên đều bị chém mất xác, đầu một nơi thân một nẻo, ngay cả Biến dị Phi Thiên cách Chu Văn hơn trăm thước, đầu đã lìa khỏi cổ.
Trong lúc nhất thời máu tươi phun tung toé toàn bộ Liên Hoa động, không còn một đầu Phi Thiên thú và Phi Thiên còn sống sót.
Cách Liệt cùng Toa Đế đều hoàn toàn biến sắc, giống như bị một người chém vào ngực, vẻ mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh tuôn ra trên trán.
Hai người liếc nhau một cái, sau đó cùng nhau lui lại, chậm rãi theo đường cũ thối lui khỏi Liên Hoa động.
-Tỷ, ngươi có nhìn rõ một đao kia như thế nào không?
Ra khỏi Liên Hoa động, Chu Văn mới thờ hổn hển, lau đi mồ hôi lạnh trên trán, kinh nghi bất định hỏi Toa Đế.
-Quá nhanh, căn bản không nhìn rõ, có điều không sao, ta có Odin Chi Nhãn, trở về sẽ xem lại sau.
Không biết từ lúc nào, con mắt kia đã trở về hốc mắt của Toa Đế.
Hai người về ký túc xá, Toa Đế đóng kỹ cửa sổ, lúc này hai mắt nàng hiện ra lam sắc, bắn ra tia sáng, tạo thành hình ảnh lập phương thể.
Nội dung hình ảnh, chính là hình ảnh Phong Thu Nhạn và Chu Văn, hình ảnh như video quay lại, được con