Lưu Vân trộm Phối sủng chẳng khác hắn trực tiếp ấp Phối sủng, muốn chuyển tặng người khác, cần bỏ ra đại giới.
- Ta chỉ cần Phối sủng thuộc về ta, không cần cái khác, ngươi có trả hay không?
Chu Văn muốn thu hồi Ma Giáp Hổ Phách tướng lại, sau đó lại nhìn một chút xem Lưu Vân còn vận rủi nữa không?
Nếu hắn không đen đủi nữa, như vậy những tao ngộ trước đó, không hề nghi ngờ gì là do kỹ năng Khắc chủ.
Đương nhiên, Chu Văn sẽ không để cho Lưu Vân biết mấu chốt của vấn đề, khiến cho hắn tưởng lầm tưởng do tác dụng của ký tên, về sau hắn không dám lại làm loạn.
- Trả, ta không trả được không? Ngươi là thân đệ đệ của ta, đừng muốn mạng già của ta chứ?
Vẻ mặt Lưu Vân đau khổ nói:
- Những Âm Phù Tinh Linh kia không có tác dụng gì, bỏ đi được không?
- Không được, không thiếu cái nào.
Chu Văn nói.
Lưu Vân đành phải đem tất cả Phối sủng trộm từ chỗ Chu Văn, trả từng cái về, mỗi một lần chuyển lại Phối sủng, Lưu Vân tựa như trên người bị cắt thịt, vẻ mặt càng ngày càng khó coi, trắng bệch một điểm huyết sắc không có.
Chu Văn hơi kinh ngạc, nguyên bản hắn không hi vọng Lưu Vân thật sự có thể trả lại toàn bộ Phối sủng, dù sau người khác chuyển nhượng Phối sủng, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng, còn Lưu Vân chuyển nhượng mười đầu Phối sủng, thật sự không đủ mạng dùng mà. Ngay cả Chu Văn cũng không dám tùy tiện chuyển nhượng Phối sủng.
Lưu Vân cưỡng ép chuyển nhượng mười Phối sủng, mặc dù cuối cùng ói máu ngã xuống đất, chỉ còn nửa cái mạng, thế nhưng lại tổn thương căn cơ, rõ ràng trên người hắn có chỗ bất phàm, bằng không khẳng định chết sớm.
- Chẳng lẽ do hắn luyện Nguyên Khí quyết Thâu Thiên Hoán Nhật quyết?
Chu Văn càng thêm mấy phần chờ mong Vô Tẫn Tinh Hải.
Phó bản bình thường đối với Chu Văn đã không còn nhiều lực hấp dẫn, thế nhưng loại địa phương như Vô Tẫn Tinh Hải, Chu Văn thật muốn đi xem, nếu có thể download tới điện thoại di động, vậy không thể tốt hơn.
- Tiểu sư đệ, ta đều trả lại Phối sủng cho ngươi, mau đưa tờ giấy ký tên kia trả lại ta.
Lưu Vân nằm rạp trên mặt đất uể oải nói, hiện tại hắn đã hư nhược đến mức không thể đứng lên.
- Đại sư huynh đừng lo, ta sẽ bảo quản tốt, có điều ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi không làm chuyện ngớ ngẩn, sẽ không sao cả. Đúng rồi, ta muốn đi Vô Tẫn Tinh Hải nhìn một chút, cả đi cả về đại khái cần cần bao nhiêu thời gian?
Chu Văn hỏi Lưu Vân.
- Chắc tầm một hai tháng.
Lưu Vân nếu không lấy lại tờ giấy ký tên, trong lòng hết sức phiền muộn, có điều còn tốt, quả nhiên hắn không còn vận rủi bám nữa, dễ chịu không ít.
Chu Văn một mực quan sát Lưu Vân, thấy hắn không tiếp tục xảy ra chuyện gì, xác định những tao ngộ Lưu Vân gặp phải chắc chắn do kỹ năng Khắc chủ.
- Thực sự không ổn, hay để Ma Giáp Hổ Phách tướng làm thức ăn đút cho Bạo Quân Bỉ Mông nhỉ.
Chu Văn muốn thử một chút xem, hắn có giống Lưu Vân bị kỹ năng Khắc chủ ảnh hưởng.
Hắn thấy khả năng này không cao, bởi trước kia hắn luôn mang Ma Giáp Hổ Phách tướng bên người, cũng không bị xui xẻo như Lưu Vân vậy.
Mà trên thân Chu Văn còn Trúc đao trong Tứ Quân tử đao, truyền thuyết là đồ vật khắc chủ, mặc dù hắn đem Trúc đao, nhưng vận rủi cũng không thảm như Lưu Vân vậy.
- Nếu Ma Giáp Hổ Phách tướng không ảnh hưởng đến ta thật, ta có thể lợi dụng ưu thế dung hợp không thất bại của nó, lại đem nó tiếp tục dung hợp nhỉ?
Chu Văn đánh chủ ý tới Thần thoại Phối sủng trên thân.
Tỷ lệ dung hợp thành công giữa Phối sủng bình thường và Thần thoại Phối sủng đều không cao, tỷ lệ thất bại rất lớn, thế nhưng đối với Ma Giáp Hổ Phách tướng, độ phù hợp thấp cũng không thành vấn đề.
Chu Văn cũng chỉ tùy tiện tưởng tượng như vậy, bởi hắn không biết rõ nguyên nhân nào khiến