- Thần thoại vũ khí!
Thái Cấm quá sợ hãi, triệu hồi ra một đầu Phối sủng cản trước người, đồng thời nhanh chóng lui lại.
Đáng tiếc hắn quá chậm, Hoàng Kim Chiến Thần Kích trực tiếp đâm xuyên qua thân thể Phối sủng, đâm về phía lồng ngực Thái Cấm, xỏ xuyên qua thân thể hắn như xiên cá.
- Ngươi là ai? Tại sao phải đối địch với người cục giám sát ta?
- Thái Cấm nhìn chằm chặp Chu Văn, khục lấy máu hỏi.
Thái Cấm nhìn chằm chặp Chu Văn, khục máu hỏi.
Chu Văn không trả lời, Hoàng Kim Chiến Thần Kích nhảy lên, thân thể Thái Cấm như tấm vải rách bị xé nứt, trực tiếp chết oan chết uổng, rơi vào bên trong hồ nước.
Lệ Tư quá sợ hãi, cả người đều choáng, Thái Cấm một trong tứ đại giám sát quan, lại bị người kia nhất kích chém giết, không có năng lực phản kháng, khiến lòng nàng cảm thấy khủng bố vô biên.
- Bộ trưởng…
Lệ Tư quay đầu nhìn lại, phát hiện Kiều Tư Viễn đứng bên cạnh nàng, lại biến mất, không biết trốn từ lúc nào.
Lệ Tư lập tức quá sợ hãi, xoay người chạy.
Còn mấy giám sát viên kia đều phản ứng lại, thấy Kiều Tư Viễn đã chạy mất dạng, từng người chen lấn nhau chạy trốn.
Chu Văn cũng không đuổi theo đám giám sát viên kia, Chu Văn không thích sát sinh, nhưng cái này không phải nguyên nhân Chu Văn không truy sát bọn chúng.
Cục giám sát là một cơ quan, coi như hắn giết những giám sát viên kia, bọn hắn vẫn có thể tuyển thêm nhân viên mới, giết bọn chúng hoàn toàn không có ý nghĩa.
Thân hình Chu Văn khẽ động, trong chốc lát đã đến trước mặt Lệ Tư, chặn đường của nàng, Hoàng Kim Chiến Thần Kích trực chỉ ngực nàng, Hoàng Kim thần mang lấp loé không yên, soi sáng vẻ mặt ảm đạm của Lệ Tư.
- Ta là Lệ Tư thành viên của Tạp Bội gia tộc, ngươi có thể đổi ta lấy bất cứ thứ gì ngươi muốn.
Lệ Tư đứng im, không dám động đậy, hoảng sợ nói.
Chu Văn nhìn Lệ Tư, lạnh nhạt nói:
- Chiếc xe thể thao mui trần màu đỏ của ngươi không tệ…
Lệ Tư nghe xong câu này, con ngươi lập tức co vào, không tin nhìn Chu Văn, há mồm kêu:
- Ngươi là…
Lời nàng còn chưa nói xong, Hoàng Kim Chiến Thần Kích đã quán xuyên bộ ngực của nàng, khiến miệng nàng phun máu tươi, không thể tiếp tục nói được nữa.
Lệ Tư gắt gao trừng mắt Chu Văn, giống như không thể tin mình lại chết như vậy.
- An tâm đi, ta chẳng mấy chốc đưa tất cả Tạp Bội gia tộc đi theo ngươi.
Hoàng Kim Chiến Thần Kích trong tay Chu Văn nhảy lên, thân thể Lệ Tư lập tức chia năm xẻ bảy.
Chu Văn dùng Đế Thính tìm tòi bốn phía không phát hiện bóng dáng Kiều Tư Viễn, không biết hắn dùng phương pháp gì trốn thoát.
Biết không thể lưu lại nơi này, Chu Văn không truy tìm giám sát viên bình thường, nhanh chóng rời khỏi Phục Ngưu sơn mạch.
Sau khi đi đường vòng rởi khỏi Phục Ngưu sơn mạch, Chu Văn lặng lẽ về tới học viện.
Trở về ký túc xá về sau, phát hiện Tiểu điểu và linh dương đều nhìn chằm chằm hắn, Chu Văn vội vàng đem đồ vật mình chuẩn bị xong, lấy ra nói:
- Ta mang cho các ngươi đồ tốt, các ngươi nhìn xem có thích không, đây là đặc sản tại đại sa mạc…
Trấn an hai người này, Chu Văn trở lại gian phòng của mình, sau đó đem hai viên hạt giống Huyết Đàm hoa giống Hồng bảo thạch ra ngoài, so sánh một chút.
Hình dáng hai hạt giống thoạt nhìn không khác nhau lắm, có điều một khỏa vừa cấm tới tay lại to hơn một chút, hơn nữa màu sắc đậm hơn.
Viên trước kia lại nhạt hơn, thoạt nhìn càng trong suốt bóng loáng.
Ba Tiêu Tiên thấy hai hạt giống này, lập tức nhãn tình sáng lên, bay đến bên người Chu Văn, gương mặt tội nghiệp nhìn Chu Văn.
- Ngươi muốn cái này?
Chu Văn cầm một khỏa hạt giống trong tay, đưa về phía trước mặt Ba Tiêu Tiên.
Ba Tiêu Tiên lắc đầu, chỉ hướng hạt giống trong tay kia của Chu Văn.
- Hai khỏa hạt giống này không giống nhau sao?
Chu Văn hơi kinh ngạc, Ba Tiêu Tiên muốn viên hạt giống lấy từ chỗ Sơn Thần.
Đem hạt giống Huyết Đàm hoa cho Ba Tiêu Tiên, Ba Tiêu Tiên lập tức vui vẻ ôm.
Sau khi nàng chạm vào viên hạt giống kia, nó lại hóa thành từng từng tia từng tia hồng quang, hướng về thân thể Ba Tiêu Tiên, rất nhanh