- Lão Chu, ngươi rốt cuộc làm như thế nào?
Lý Huyền mở to hai mắt nhìn, quan sát trứng Phối sủng Chu Văn ôm trở về.
Phong Thu Nhạn cũng nhìn thấy sự tình trứng Phối sủng Bạch Tượng tự mình tìm đến Chu Văn, suy nghĩ thật lâu mới bừng tỉnh đại ngộ nói:
- Huấn luyện viên, ngươi nhất định tinh thông trứng ngữ, nên có thể câu thông với trứng Phối sủng đúng không?
Chu Văn lập tức bó tay rồi, chỉ có thể giải thích nói:
- Ta dùng một loại Phối sủng loại Vi hình hệ, đẩy trứng Phối sủng về đây, làm gì biết Trứng ngữ gì gì đó.
- Thì ra là thế.
Lý Huyền cùng Phong Thu Nhạn lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Chu Văn dùng điện thoại thần bí kiếm tra thuộc tính trứng Phối sủng Bạch Tượng, phát hiện thuộc tính của nó không tệ.
Bạch Cự Tượng: Thần thoại.
Mệnh cách: Thủ Hộ Chi Tượng.
Mệnh hồn: Thần Thánh Chi Nha.
Vận Mệnh Chi Luân: Thánh khiết Thủ Hộ Giả.
Lực lượng: 80.
Tốc độ: 72.
Thể phách: 79.
Nguyên khí: 80.
Kỹ năng thiên phú: Thánh lực gia thân, Thiên Trụ nhất kích, Thần Thánh trùng kích.
Phối hợp trạng thái: Tọa kỵ.
- Lại là Tọa kỵ sao?
Chu Văn lập tức có chút buồn bực, hắn chỉ có một cái mông, làm sao đồng thời cưỡi hai đầu Phối sủng đây?
Suy nghĩ một chút Chu Văn quyết định không thu Bạch Cự Tượng vào điện thoại thần bí, cũng không ấp nó.
Bạch Cự Tượng cùng Đại Uy Kim Cương Ngưu xem như Phối sủng cùng loại, mà thuộc tính của nó còn kém hơn Đại Uy Kim Cương Ngưu, coi như ấp ra, cũng không mang lại tác dụng quá lớn đối với Chu Văn.
Hiện tại Chu Văn cảm thấy không cần thiết, hắn đã có năng lực cày trứng Thần thoại Phối sủng, về sau mấy loại Thần thoại Phối sủng như thế này còn nhiều, mà những trứng Thần thoại Phối sủng kia trong điện thoại thần bí không có cách nào lấy ra ngoài bán.
- Trứng Phối sủng Bạch Cự Tượng này, không bằng bán hoặc đổi thứ gì đó có giá trị, ta dùng cũng chẳng gia tăng nhiều thực lực.
Chu Văn suy nghĩ một chút, bán đi tựa hồ không quá phù hợp.
Hiện tại trứng Thần thoại Phối sủng là vật tư hi hữu, toàn bộ Liên bang đoán chừng cũng chẳng có bao nhiêu, đây là đồ vật không phải tiền tài có thể cân nhắc.
Mà Chu Văn cầm nhiều tiền cũng chẳng có tác dụng gì, hắn đối với đời sống vật chất truy cầu cũng không cao.
- Lão Chu, vận khí của ngươi cũng quá tốt rồi, ngươi mới bao nhiêu tuổi, đã lấy được mấy đầu Thần thoại Phối sủng, đoán chừng mấy lão gia hỏa Lục đại gia tộc anh hùng, chưa chắc đã bằng ngươi.
Lý Huyền hâm mộ nói.
- Nếu ngươi muốn, có thể dùng tiền đồi với ta.
Chu Văn nói.
- Thật hay giả?
Lý Huyền hơi ngẩn ra, không ngờ Chu Văn sẽ nói vậy.
- Dĩ nhiên là thật, ta đang thiếu tiền, mà phương diện giá tiền ngươi không thể thiếu ta.
Chu Văn cảm thấy bán trứng Phối sủng Bạch Cự Tượng cho Lý Huyền là một lựa chọn không tệ.
- Tâm ý ta nhận, có điều khỏa trứng Phối sủng này ta không thể cầm, đầu Thần thoại Phối sủng đầu tiên của ta, nhất định phải do ta tự tay thu lấy.
Lý Huyền rất chân thành nói.
- Phong Thu Nhạn, ngươi có thấy hứng thú không?
Chu Văn lại hỏi gió Phong Thu Nhạn.
- Bạch Cự Tượng không thích hợp với ta.
Phong Thu Nhạn càng trực tiếp.
Chu Văn hơi phiền muộn, hiện tại hắn muốn bán trứng Thần thoại Phối sủng, lại không ai muốn.
- Các ngươi không hứng thú, ta đây đành tìm A Sinh giúp ta bán nó vậy.
Chu Văn nói xong, bấm điện thoại gọi A Sinh.
- Văn thiếu gia, có chuyện gấp sao? Nếu như không có chuyện gấp, ta cần làm xong chuyện này, sau đó tìm ngươi.
A Sinh cẩn thận từng li từng tí nhìn thoáng qua vẻ mặt âm trầm An Thiên Tá nói.
- Cũng không có việc gì lớn, viên Thần thoại Phối sủng Bạch Cự Tượng, ta muốn đem nó bán, ngươi hỗ trợ ta tìm người mua nó.
Chu Văn nói.
A Sinh nghe xong, lập tức giật mình nói:
- Văn thiếu gia, ngươi muốn đem trứng Phối sủng Bạch Cự Tượng bán? Tại sao phải làm như vậy? Nếu như có vấn đề khi ấp, chúng ta có thể giúp ngươi.
- Không phải, ta cảm thấy nó không có tác dụng gì, lưu lại chỗ ta cũng lãng phí, nên ta muốn đổi lấy thứ gì hữu dụng.
Chu Văn nói.
A Sinh lập tức bó tay rồi, còn có người ngại trứng Thần thoại Phối sủng vô dụng, lời này là lần đầu tiên hắn nghe qua.
Có điều ngẫm lại cũng đúng, Thần thoại Phối sủng trên người Chu Văn xác thực nhiều lắm, mà lại có tồn tại kinh khủng Bạo Quân Bỉ Mông và Chúc Long, một đầu Bạch Cự Tượng đối với hắn mà nói, thật đúng chẳng coi là gì.
- Văn