Thời điểm Chu Văn rút đao chém giết Ma binh và Ma Hóa tướng, nữ sinh kia đứng một bên quan sát, tựa hồ đang học tập thân pháp của Chu Văn, sau đó so sánh thân pháp bản thân, lại tiếp tục luyện tập.
Chu Văn chém giết Ma binh về sau, lập tức có Vô Hình Chi Hỏa bị hút vào Địa Ngục Chi Nhãn, chẳng qua số lượng quá ít, so với lần trước thu từ Tăng Y Khô Lâu và Kim Sí điểu, đơn giản như giọt nước với ao nước.
Có điều tích tiểu thành đại, giết nhiều chút Ma binh và Ma Hóa tướng, cũng thu hoạch không ít Vô Hình Chi Hỏa.
Có lẽ lần trước đã thu được không ít Vô Hình Chi Hỏa, Chu Văn không giết nhiều Dị thứ nguyên sinh vật, đã cảm giác thân thể bắt đầu phát sinh biến hóa kỳ dị.
Vô Hình Chi Hỏa lại chảy ra ngoài Địa Ngục Chi Nhãn, khiến thân thể hắn bị Vô Hình Chi Hỏa vây lại, dưới sự tẩy lễ của Vô Hình Chi Hỏa, Mệnh hồn Ngục Vương phát sinh biến hóa thoát thái hoán cốt.
Chẳng qua Vô Hình Chi Hỏa không thể nhận ra, những học sinh xung quanh không hề phát hiện biến hóa trên người Chu Văn.
Mệnh hồn Ngục Vương là thân thể Chu Văn, Mệnh hồn Ngục Vương tiến hóa, thân thể Chu Văn cũng theo đó tiến hóa.
Thân thể biến vô cùng linh mẫn, đến một hạt bụi rơi trên người hắn, Chu Văn đều có thể cảm giác được, nên mới lúc đầu Chu Văn còn chưa kịp thích ứng.
Loại cảm giác này kỳ thật cũng không tốt lắm, bởi trong không khí khắp nơi đều là bụi trần cùng vi khuẩn, trước kia căn bản không thấy.
Nhưng bây giờ hắn trơ mắt nhìn tro bụi dính trên mặt, trên mắt, thậm chí trên môi, còn có những vi khuẩn giống côn trùng, theo hô hấp Chu Văn tiến vào trong mũi thậm chí trong miệng, cảm giản đơn giản buồn nôn kinh khủng.
Vô Hình Chi Hỏa cũng không thể đả thương bất kỳ sinh vật nào, cũng không gây trở ngại bất kỳ vật nào tới gần Chu Văn, nó tựa như không tồn tại.
Có điều nó lại giúp Mệnh hồn Ngục Vương của Chu Văn càng ngày càng cường đại, cuối cùng Ngục Vương theo phát sinh biến hóa.
Trước kia Địa Ngục Chi Nhãn chẳng qua là một khe hở không gian, bên trong không có con ngươi, nhưng theo Mệnh hồn Ngục Vương thuế biến, bên trong Địa Ngục Chi Nhãn, lại dần dần con ngươi như hạt châu.
Hạt châu Vô Hình Chi Hỏa ngưng tụ thành, vô hình mà có chất, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị, tựa như con ngươi trong suốt, lơ lửng trong Địa Ngục Chi Nhãn.
Cuối cùng Mệnh hồn Ngục Vương tiến hoán hoàn thành, bên trong Địa Ngục Chi Nhãn xuất hiện con ngươi, mà con ngươi thiêu đốt Vô Hình Chi Hỏa, thoạt nhìn vừa quỷ dị vừa thần bí.
Vô Hình Chi Hỏa trên người thối lui, một chút thông tin tràn vào đầu Chu Văn, khiến Chu Văn biết một chút thông tin liên quan đến Ngục Vương tiến hóa.
Có điều Chu Văn vẫn mở điện thoại thần bí, tra xét tư liệu Nhân vật tí hon.
Thánh Ngục Vương (Tiến Hóa Thể): Tẩy lễ tội nghiệt địa ngục chi vương.
Chu Văn biết đại khái Địa Ngục Chi Nhãn có tác dụng tẩy lễ rửa tội, có điều cụ thể uy năng thế nào, vẫn phải thử mới biết được.
Chu Văn vừa vặn thử một chút, xem Thánh Ngục Vương, uy năng rốt cuộc thế nào?
Hắn dùng Địa Ngục Chi Nhãn nhìn một đầu Ma binh, con ngươi do Vô Hình Chi Hỏa biến thành, lập tức bắt đầu cháy rừng rực.
Vô Hình Chi Hỏa trên người Ma binh nhận ảnh hưởng, lập tức bắt đầu chảy rừng rực, Vô Hình Chi Hỏa trên người nó càng thêm nồng đậm.
Thoạt nhìn trông rất lợi hại, nhưng Vô Hình Chi Hỏa trên người Ma binh càng ngày càng đậm, nhưng tựa hồ không gây ảnh hưởng gì với nó.
Ma binh thoạt nhìn hết thảy như thường, eo cũng không đau, chân cũng không rút gân, đến mí mắt cũng không nháy một cái.
- Ta đi, tại sao lại không có tác dụng? Chẳng lẽ nói, Ma binh đã thụ thương, thất bộ về sau sẽ tắc tử?
Chu Văn nhìn chằm chằm Ma binh trong chốc lát, xem nó có chết trong chốc lát không?
Chu Văn một bên nhìn một bên đếm số bước:
- Một bước. . . Hai bước. . . Ba bước.