Có điều Chu Văn cũng không cảm thấy nhụt chí, ngược lại cảm thấy đây lại là một cơ hội.
Có Thủ Hộ giả này, hẳn chẳng nào có một đại cao thủ Không gian hệ bồi luyện, có lẽ tận dụng triệt để có thể giúp Mệnh hồn Thất Lạc Quốc Độ tiến thêm một bước cũng khó nói.
Chu Văn nhỏ máu trùng sinh, lần nữa tiến vào trò chơi khiêu chiến Thủ Hộ giả, kết quả tự nhiên vẫn thảm bại, có điều Chu Văn cũng cảm thụ Không gian hệ lực lượng của đối phương ảnh hưởng.
Thông qua quan sát và tự mình cảm thụ kỹ năng Không gian hệ của Thủ Hộ giả, Chu Văn lại lĩnh ngộ được không ít tri thức liên quan, so với trước kia, đơn giản hơn rất nhiều.
Thời điểm Chu Văn lần lượt tử vọng trong game, Hạ Lưu Xuyên lại đến Đông viện, hắn đem sự tình ước định một trận với Chu Văn trên đỉnh Tử Cấm Thành nói một lần.
- Ngươi hắn biết, Tử Cấm Thành là cấm địa Hạ gia ta, người ngoài không được đi vào trong đó.
Hạ lão gia tử nói ra.
- Ta biết, thế những ta vẫn hi vọng có thể đánh với hắn một trận ở nơi đó.
Hạ Lưu Xuyên không giải thích quá nhiều.
- Đã như vây, tổ chức tại đấy đi, có điều lần này, ngươi chỉ được phép thắng, không cho phép bại, dù thế nào, Chu Văn không thể rời khỏi Tử Cấm Thành.
Hạ lão gia tử lạnh nhạt nói.
Hạ Lưu Xuyên không hề nói gì, chỉ hơi hơi hành lễ.
- Thời gian ước định bốn ngày sau đi, bên trong Tử Cấm Thành còn một số vấn đề cần phải xử lý, ngươi cũng nên trở về chuẩn bị cẩn thận.
Hạ Lão gia tử nói.
Chu Văn đang cày Phó bản, đột nhiên nghe thấy tiếng điện thoại di động vang lên, Vương Lộc gọi điện thoại tới.
- Ngươi thật sự đáp ứng quyết đấu với Hạ Lưu Xuyên?
Chu Văn vừa kết nối, thanh âm Vương Lộc truyền tới.
- Đúng vậy.
Chu Văn đáp.
- Ngươi dám tại Đế Đô quyết đấu với người Hạ gia, hơn nữa còn bên trong Tử Cấm Thành do Hạ gia nắm giữ, những lời trước đó Vương nãi nãi nói cho ngươi chỉ là gió thoảng bên tai saO?
Vương Lộc có chút nóng nảy nói.
- Ngươi yên tâm, ta tự có tính toán, sẽ không xảy ra chuyện gì. . . Nói chuyện sau, ta có điện thoại từ Lam tỷ gọi đến, ta nhận nghe cú điện thoại này trước…
Chu Văn nói xong, trả lời một cuộc gọi khác tới, là Âu Dương Lam gọi tới.
- Tiểu Văn, ngươi thật sự đáp ứng quyết đấu cùng Hạ Lưu Xuyên tại Tử Cấm Thành sao? Ngươi không cần sợ hãi, nếu bị Hạ gia bức bách, Lam tỷ qua giúp ngươi làm chủ.
Âu Dương Lam nói.
- Lam tỷ, Hạ gia không bức ép ta, do ta tự nguyện, ngài yên tâm đi, ta có thể đối phó.
Chu Văn nghe ngữ khí lo lắng của Âu Dương Lam, trong lòng hắn quả thật có chút cảm động.
Mặc dù không có quan hệ huyết thống, có điều Âu Dương Lam xác thực thật lòng quan tâm hắn.
- Tiểu Văn, cha ngươi chỉ có một đứa con trai duy nhất là ngươi, ngươi làm việc gì, nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, không được lấy mạng của mình đi mạo hiểm, có chuyện gì nói cho Lam tỷ, Lam tỷ sẽ giúp ngươi giải quyết.
Âu Dương Lam không quá tin lời Chu Văn, vẫn hết sức lo lắng nói.
- Lam tỷ, ngươi thật sự không cần lo lắng, trong điện thoại không tiện nói quá nhiều, có điều ta có năng lực tự bảo vệ mình, sẽ không xảy ra chuyện gì.
Chu Văn sợ cuộc gọi bị nghe lén, cho nên hắn không dám chuyện hắn có Ẩn Hình Y cho Âu Dương Lam.
Âu Dương Lam lại dặn dò Chu Văn vài câu, điện thoại Chu Văn lại tiếp tục vang lên, Chu Văn đành phải kết thúc cuộc gọi.
Lần này A Sinh gọi điện thoại tới, rõ ràng A Sinh cũng biết chuyện Chu Văn quyết đấu Hạ Lưu Xuyên, có điều hắn không khuyên nhủ Chu Văn đừng quyết đấu.
- Ta đang trên đường đến Đế Đô, có gì cần ta sẽ sớm làm?
A Sinh nói đơn giản.
- Ngươi đừng tới, ta mấy chốc sẽ rời khỏi đo.
Chu Văn vội vàng nói.
- Ta đứng ngay bên ngoài Đế Đô tiếp ứng ngươi.
A Sinh nói.
- Đừng đến gần Đế Đô, ước định chỗ xa xa một tí.
Chu Văn biết mình không ngăn cản được A Sinh.
- Tốt, đến lúc đó ta lại nghĩ biện pháp thông tri ngươi.
A Sinh nói xong cũng cúp điện