Song kiếm trong tay, Chu Văn cảm giác khí chất trên người Hạ Lưu Xuyên phảng phất thay đổi, thần sắc không khỏi ngưng trọng vài phần.
Kiếm trong tay Hạ Lưu Xuyên rốt cuộc động, có điều người hắn lại không động, chuôi Thắng Tà kiếm lăng không bay vụt đến, chợt lóe rồi biến mất rồi xuất hiện trước mắt Chu Văn, phảng phất lập tức xỏ xuyên mắt phải hắn.
Chu Văn huy đao mãnh trảm, ngạnh sinh đánh bay Thắng Tà kiếm bay ra ngoài, nhưng Hạ Lưu Xuyên và Thuần Câu kiếm lại đến trước mặt Chu Văn.
Trúc đao vừa mới đánh ra, không kịp về đỡ, thân hình Chu Văn đột nhiên lui một bước, né tránh Thuần Câu kiếm, đồng thời khúc gỗ cũng đập về phía đầu Hạ Lưu Xuyên.
Đột nhiên thân hình Hạ Lưu Xuyên chợt lóe rồi biến mất, mà chuôi Thuần Câu kiếm lại thay đổi quỹ tích, lăng không chém về phía cổ Chu Văn.
Hạ Lưu Xuyên lại không biết làm sao đến bên cạnh chuôi Thắng Tà kiếm, một bàn tay bắt lấy Thắng Tà kiếm, đâm về phía sau lưng Chu Văn.
Chu Văn huy đao đánh về phía Thuần Câu kiếm, cũng không còn thời gian đi đỡ Thắng Tà kiếm sau lưng đâm tới.
Đương!
Dao giải phẫu xuất hiện sau lưng Chu Văn, chặn công kích của Thắng Tà kiếm.
Mà Chu Văn tự mình chuyển đổi Nguyên Khí quyết thành Cổ Hoàng kinh, hợp thành nhất thể với Mệnh hồn Nghịch Sinh Cổ Hoàng, thân thể tản ra tinh lực bàng bạc, đồng thời sử dụng kỹ năng Yêu Long Chân Thân, giúp hắn trong thời gian ngăn có được chiến lực Thần thoại cấp, cứng rắn đánh bay Thắng Tà kiếm.
Sau khi đánh bay Thắng Tà kiếm, Chu Văn xoay người một đao chém về phía Hạ Lưu Xuyên, Hạ Lưu Xuyên thần sắc bất biến, Thắng Tà kiếm vẫn như cũ đâm về phía Chu Văn, dường như không quan tâm gì đến Dao giải phẫu và Trúc đao của Chu Văn.
Nếu hai người tiếp tục đâm xuống, Dao giải phẫu và Trúc đao đánh trúng Hạ Lưu Xuyên, đồng thời ngực Chu Văn cũng bị Thắng Tà kiếm đâm thủng.
Chu Văn biến chiêu dùng Trúc đao đón đỡ Thắng Tà kiếm, nhưng thân hình Hạ Lưu Xuyên lại biến mất không thấy, lại xuất hiện bên cạnh Thắng Tà kiếm, trên không trung cầm Thắng Tà kiếm lăng không chém xuống.
Thân ảnh Hạ Lưu Xuyên biến ảo, quả thực như ảo thuật gia, trong chốc lát xuất hiện bên cạnh Thắng Tà kiếm, trong chốc lát xuất hiện bên cạnh Thuần Câu kiếm.
Loại dịch chuyển này không đơn giản dựa vào tốc độ, có điểm giống Thất Lạc Quốc Độ, có điều lại không hạn chế số lần thuấn di.
Nhưng có điều nó không tự do như thuấn di, Hạ Lưu Xuyên chỉ có thể dịch chuyển trong không gian giữa hai thanh kiếm.
Tuy vậy, nó vẫn khiến Chu Văn có chút khó đối phó, Hạ Lưu Xuyên một người dùng hai kiếm, giống như quỷ mị, không ngừng qua lại dịch chuyển biến ảo, khiến Chu Văn cảm giác chiến đấu so với ba Thần thoại đối thủ còn khó hơn.
Khó chịu nhất chính là, hắn không thể đối công cùng Hạ Lưu Xuyên, bởi Hạ Lưu Xuyên có thể tùy ý dịch chuyển giữa hai thanh kiếm, nếu hắn đối công mà không trúng Hạ Lưu Xuyên, thậm chí ngược lại bị Hạ Lưu Xuyên phản công gây thương tích.
Chu Văn và Hắc Ám y sư liên thủ, lại bị Hạ Lưu Xuyên áp chế, mệt mỏi ứng phó, căn bản không có cơ hội lại gần Thái Hòa môn.
- Nếu không phải ta khiêng khúc gỗ này, ta sẽ không bị động như vậy.
Chu Văn am hiểu nhất là thân pháp, chỉ bởi khúc gỗ này, thân pháp hắn am hiểu nhất không cách nào sử dụng, chiến đấu phi thường bó tay bó chân.
- Kiếm Độn chi thuật của Lưu Xuyên càng ngày càng tinh tiến.
Người trung niên tán thưởng nói.
- Kiếm Động chi thuật cần phải có thiên phú, hơn nữa dễ học khó tinh, Tiếu Xuyên thích loại kỹ xảo này như vậy, kỳ thật không quá quan trọng, nếu có thời gian, không bằng hạ chút công phu lên người Thủ Hộ giả.
Hạ lão gia tử nhàn nhạt nói.
Tuy Hạ Lão gia tử không hề tán đồng Hạ Lưu Xuyên dùng thời gian đặt trên Kiếm Độn chi thuật, nhưng hiện tại Chu Văn lại bị Kiếm độn áp chế đến khó chịu.
Kiếm Độn chi thuật này quả thực giống ảo thuật, Hạ Lưu Xuyên sử dụng nhuần nhuyễn, thay đổi liên tục, khiến người xem hoa cả mắt.
Chu Văn nghĩ thầm:
- Cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp, đã và Tử Cấm Thành rồi, không cần thiết triền đấu với hắn, cần phải giải quyết khúc gỗ này mới là chính sự.
Chu Văn lập tức không hề do dự, trực tiếp triệu hoán Đại Uy Kim Cương Ngưu.
Đại Uy Kim Cương Ngưu vừa được