Đứng mũi chịu sào chính là môn đồ Hạ gia, nguyên bản bọn hắn đã suy kiệt hết Nguyên khí, tinh khí thần tiêu hao quá mức, lại bị đại trận đột nhiên hút, lập tức máu tươi toàn thân băng lưu, rất nhiều người trực tiếp ngã xuống đất.
Ngoại trừ Chu Văn và Hạ lão gia tử không bị thương, ngay cả Nguyên khí trên người Hạ Huyền Nguyệt cũng bắt đầu bị xói mòn.
- Lão gia tử, ngươi buông tha Huyền Nguyệt đi, ta đảm bảo về sau nàng sẽ không tái phạm nữa.
Hạ Lưu Xuyên cầu xin nói.
Một bàn tay Hạ lão gia tử tóm lấy đỉnh đầu Hạ Huyền Nguyệt, mà toàn thân Hạ Huyền Nguyệt không thể nhúc nhích, ngay Thần thoại Cổ kiếm cũng rơi trên mặt đất.
Hạ lão gia tử nhàn nhạt nói:
- Các ngươi đừng tưởng là người Hạ gia mà có thể tùy ý làm bậy, thế giới lãnh khốc vô tình, bất luận sai lầm nào đều có thể khiến một gia tộc lụi bại. Làm người lãnh đạo Hạ gia, nếu điểm này ngươi còn chưa rõ, vậy ngươi căn bản không có tư cách lãnh đạo Hạ gia.
- Xin người cho Hạ Huyền Nguyệt một cơ hội.
Hạ Lưu Xuyên dập đầu thật mạnh xuống đất.
- Quy tắc chính là quy tắc, núi lửa sẽ không vì ngươi mà ngừng nổ, thời gian sẽ không vì ngươi mà ngừng trôi, quy tắc không có tình cảm. Xem ra ngươi vẫn không hiểu, làm người lãnh đạo Hạ gia phải lãnh khốc vô tình.
Hạ lão gia tử không định buông tha Hạ Huyền Nguyệt, Nguyên khí trên người nàng sắp bị hút hết.
Thân thể Hạ Lưu Xuyên run rẩy, đột nhiên ngẩng đầu lên, Thắng Tà kiếm trong tay bộc phát lực lượng tuyệt cường, nhất kiếm hướng về đại trận.
- Lưu Xuyên!
Sắc mặt A Thành càng thêm khó coi, muốn ngăn cản Hạ Lưu Xuyên, nhưng hiện tại đã không kịp rồi.
Đương!
Lực lượng Thắng Tà kiếm kết hợp áo giáp Thủ Hộ giả gia trì, vẫn không thể nào phá tan đại trận.
Trong lòng Hạ Lưu Xuyên cả kinh, có điều một giây tiếp theo, một tay khác cần Thuần Câu kiếm cũng chém tới, song kiếm điên cuồng trảm kích đại trận, nhưng cùng lắm khiến Kim quang tráo lay động, trước sau không thể trảm khai.
Ngược lại Nguyên khí của hắn lại bị đại trận hấp thu, khiến Kim quang trái càng thêm khủng bố.
- Tiểu Xuyên, người ta ưu ái nhất cũng là ngươi, hiện tại ngươi cũng muốn phản bội ta sao?
Hạ lão gia tử lạnh lùng nhìn Hạ Lưu Xuyên hỏi.
- Ta chỉ muốn ngươi buông tha Hạ Huyền Nguyệt, nàng là muội muội ta.
Song kiếm trong tay Hạ Lưu Xuyên không ngừng trảm kích, vẫn điên cường công kích Kim quang tráo.
- Xem ra ta lại phải suy xét vấn đề người thừa kế Hạ gia lần nữa.
Trong mắt Hạ lão gia tử hàn quang chợt lóe, năm ngón tay nắm lại.
Đột nhiên, một đạo kiếm quang cuồng phách mà đến, một trảo Hạ lão gia tử giơ lên, Hoàng Kim kiếm quang lại bị hắn hút vào lòng bàn tay, trong phút chốc biến mất, ngược lại Nguyên khí trên người Hạ lão gia tử lại bàng bạc thêm vài phần.
Cùng lúc đó, một cỗ hấp lực kéo Hạ Huyền Nguyệt đi ra ngoài.
- Ngươi các đại gia tộc các ngươi thật gia giáo, giết con cháu hậu đại có thể dùng từ ngữ đường hoàng như vậy, hôm nay Chu Văn ta được mở rộng tầm mắt.
Chu Văn kéo Hạ Huyền Nguyệt về bên người, có điều trạng thái hiện tại Hạ Huyền Nguyệt không tốt, Nguyên khí không ngừng trôi đi, sắp bị tiêu hao hết.
Chu Văn lại sử dụng Mệnh hồn Thái Thượng Khai Thiên Kinh, một quyển Kinh thư huyền phù trên đầu hắn, tản ra lực lượng vô hình, tạo ra không gian nhỏ chặn sự hấp thu Nguyên khí của đại trận.
- Lại có thể ngăn cản lực lượng Thiên Địa Quy Nguyên đại trận, thiên phú, Nguyên Khí quyết, cùng Mệnh cách và Mệnh hồn của ngươi quả nhiên bất phàm.
Hạ lão gia tử lại không ngại lời nói châm chọc của Chu Văn, chỉ nhìn chằm chằm Thái Thượng Khai Thiên Kinh trên đỉnh đầu Chu Văn hỏi:
- Đó là Mệnh hồn của ngươi? Tên của nó là gì?
- Tại sao ta phải nói cho ngươi, lão già biến thái?
Chu Văn cười nói.
- Không quan trọng, nếu ngươi không nói, ta rất nhanh sẽ biết thôi.
Hạ Lão gia tử nói, bàn tay thi triển, toàn bộ Nguyên khí bên trong Thiên Địa Quy Nguyên đại trận hướng về