Hạ lão gia tử rõ ràng không có tâm tư nghe bọn hắn nói tiếp, thân hình lóe lên một cái rồi biến mất, như quỷ mị đến trước mặt Chu Văn, đồng thời vỗ một chưởng về phía hắn.
Trong lòng bàn tay hắn Liệt hỏa kiêu dương, mang theo hỏa diễm có thể hủy diệt hết thảy, Chu Văn thấy ngọn lửa kia có thể đốt cháy cả hư không, lập tức biết đây không phải sức mạnh Hỏa hệ bình thường, căn bản không dám đón đỡ, sau lưng Lục Dực bày ra, tốc độ cao bay ngược về đằng sau.
Nhưng sau lưng Hạ lão gia tử xuất hiện hai cánh Mệnh hồn Kim Sí Đại Bằng, khiến tốc độ hắn tăng trên diện rộng, Chu Văn không thể kéo dài khoảng cách đối với hắn, hỏa diễm sắp đập phía trên người hắn.
Chu Văn đành phải trảm Trúc đao, bổ về phía Hạ lão gia tử.
Trúc đao cùng hỏa diễm tiếp xúc, ngọn lửa kia lại dọc theo Trúc đao truyền nhiễm đến thân Chu Văn, trong nháy mắt khiến thân thể của hắn bị bọc trong hỏa diễm.
Hỏa diễm dâng trào, sau đó dập tắt, Long dực sau lưng Chu Văn biến mất, vẻ mặt trở nên tái nhợt.
Nếu không có Vận Mệnh Chi Luân của Lục Dực Thủ Hộ Cự Long là Sinh Mệnh Thủ Hộ, chỉ sợ một kích này, Chu Văn đã chết.
Nhưng bởi vậy Lục Dực Thủ Hộ Cự Long đã bị giết chết, không bao giờ sống lại nữa.
- Lại có Phối sủng chết thay, vận khí ngươi không phải mạnh bình thường, có điều vận khí của ngươi đến đây chấm dứt.
Hạ lão gia tử lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Văn, đang chuẩn bị tiếp tục ra tay.
Đột nhiên tiếng sấm vang lên, khiến tất cả mọi người giật mình.
Không biết lúc nào, bên trên bầu trời đã giăng đầy mây đen, có tia chớp lôi đình trong mây đen.
Trương Xuân Thu đứng bên ngoài nhìn lén, cảm thấy con mắt đau nhức, mà hai mắt của hắn lại chảy ra huyết lệ, bị hù vội vàng thu lại Thiên nhãn, không dám nhìn, một mặt kinh hãi nhìn về phía Tử Cấm thành.
Chỉ thấy phía trên Tử Cấm Thành gió nổi mây giăng, toàn bộ bầu trời Đế Đô bị mây đen giăng kín, chẳng qua Tử Cấm Thành phảng phất như trung tâm của toàn bộ gió lốc.
Cơ hồ cùng lúc, Độc Cô Ca cũng Cổ trùng của hắn mất liên hệ, hai người liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.
Cho đến bây giờ, bọn hắn còn chưa rõ bên trong Tử Cấm Thành rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chẳng qua dựa vào một chút tiểu xảo thấy một chút việc, trong lòng có chút suy đoán, nhưng không biết nó có phải chân tướng hay không. Nhưng vẻn vẹn suy đoán kia thôi, đã khiến bọn hắn xuất hiện nỗi sợ không tên.
- Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Độc Cô Ca chi chỉ mây đen trên bầu trời nói.
Trương Xuân Thu bấm ngón tay suy tính, càng tính càng lắc đầu:
- Thiên cơ hỗn loạn, không thể tính toán, mỗi lần tính kết quả đều khác nhau, cho nên tính nữa cũng vô dụng. Xem ra sắp xảy ra đại sự, chúng ta mau mau rời khỏi đây, miễn bị liên lụy.
- Tên Hạ Lưu Xuyên kia phải làm sao bây giờ?
Độc Cô Ca nói.
- Lúc trước ta coi số mạng cho hắn, thấy mệnh hắn chưa đến tuyệt lộ, hẳn đủ vượt qua kiếp nạn này.
Trương Xuân Thu nói xong xoay người rời đi, như đằng sau có chó dữ đuổi theo, sợ mình chạy chậm, sẽ bị chó dữ cắn được.
Độc Cô Ca nhìn thoáng qua Tử Cấm Thành, sau đó theo Trương Xuân Thu rời đi.
Bên trong Tử Cấm Thành, Chu Văn đã triệu hoán Chúc Long, sau đó nói với đám người Hạ Huyền Nguyệt:
- Các ngươi đi trước đi.
Hắn biết hiện tại chỉ có thể liều mạng, bằng không hôm nay không tránh khỏi nhất kiếp.
Trong lòng Chu Văn mơ hồ hoài nghi, có lẽ vị Hạ lão gia tử trước mặt này chính là vị Anh hùng Hạ gia kia.
Nhưng vị Anh hùng Hạ gia kia đã phá thể sinh con, bằng không cũng không có Hạ gia nhất tộc.
- Chờ một chút, nếu như nói, Hạ gia không phải huyết mạch thật sự của vị Anh hùng kia?
Trong lòng Chu Văn chấn động, hắn đột nhiên cảm thấy chuyện này rất có thể xảy ra.
Tục ngữ nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng Hạ lão gia tử này lại đối với người Hạ gia lãnh huyết vô tình, có chút không thuận ý, lập tức giết tuyệt, ngay cả loại thiên tài Hạ gia như Hạ Huyền Nguyệt và Hạ Lưu Xuyên, đều đủ quyết tâm diệt sát, chuyện này tuyệt đối không phải người thường có