- Vi Qua, bình thường mọi người đều gọi ta là ca ca.
Chu Văn đưa tay xã giao với Tiêu Tư một thoáng.
Tiêu Tư âm thầm nhớ kỹ cái tên này, có điều đương nhiên hắn không gọi cái gì ca ca, chờ sau khi trở về, điều tra tên Vi Qua này rốt cuộc có lai lịch gì?
Trong văn phòng tổng bộ cục giám sát tại Đế Đô, Vi Qua đang bưng chén nước uống trà, đột nhiên hắt xì hơi, vuốt vuốt mũi tự lẩm bẩm:
- Ai lại nhắc đến ta rồi?
- Đừng nói nhiều như vậy, tỷ phu, ngươi không phải muốn đi Trường Thành sao? Chúng ta đi nhanh đi.
Vương Thiền kéo Chu Văn đi theo lối cầu thang đến.
Trước đó Chu Văn đã tìm bên ngoài Trường Thành thật lâu, nhưng vẫn không tìm được đồ án nhỏ, thế nhưng hắn vẫn chưa hết hi vọng, muốn lên trên thành tìm.
Dù sao loại Dị thứ nguyên sinh vật như Bất Tử Chiến Hồn này, đặc tính bản thân hết sức hiếm thấy, nếu thu được trứng Phối sủng, về sau không chừng trọng dụng.
Trong lòng Vương Thiền vẫn có chút thấp thỏm, sợ hãi Mệnh cách Ách Vận Nữ Thần của mình sẽ nguy hại đến Chu Văn.d
Tiêu Tư đi phía sau cùng, trên mặt một mực mỉm cười, trong lòng âm thầm cười lạnh:
- Tưởng đến địa phương như Trường Thành này thì sẽ an toàn sao? Thật sự quá ngây thơ rồi.
Hôm qua Chu Văn vẫn chưa leo lên Trường Thành, chẳng qua tìm kiếm bên ngoài, cho nên không nhìn thấy Bất Tử Chiến Hồn, sau khi lên Trường Thành, cuối cùng biết Bất Tử Chiến Hồn là tồn tại như thế nào?
Trên tường thành cổ kính, từng binh sĩ khoác áo giáp, chẳng có mục đích du đãng, thoạt nhìn như không có linh hồn.
Trang phục bọn hắn thoạt nhìn hết sức cổ lão, mà những binh lính kia như hình ảnh giả lập, thân thể trong suốt, Chu Văn đưa tay chạm vào cánh tay Bất Tử Chiến Hồn, bàn tay Chu Văn xuyên qua thân thể Bất Tử Chiến Hồn, phảng phất như Bất Tử Chiến Hồn là ảo ảnh, cũng không phải sinh vật tồn tại chân thật.
Chu Văn ngưng tụ Nguyên khí, thử công kích những Bất Tử Chiến Hồn kia, kết quả vô dụng, đủ loại Nguyên Khí kỹ xuyên qua thân thể nó, căn bản không ảnh hưởng gì đến bọn chúng.
Có Bất Tử Chiến Hồn lay động đi qua, trực tiếp đi xuyên qua thân thể đám người Chu Văn.
- Chút Bất Tử Chiến Hồn thật thú vị, có điểm giống linh thể như Quỷ Tân Nương, nhưng tựa hồ có chút khác biệt.
Chu Văn hứng thú đánh giá Bất Tử Chiến Hồn.
Rõ ràng đây là lần đầu tiên Vương Thiền nhìn thấy Bất Tử Chiến Hồn, tò mò đưa tay bắt lấy Bất Tử Chiến Hồn, kết quả tự nhiên tốn công vô ích.
- Trước kia ta nghe nói Bất Tử Chiến Hồn hết sức thần kỳ, hôm nay mới được mở rộng tầm mắt.
Vương Thiền rất cao hứng, bởi Bất Tử Chiến Hồn không thể tổn thương bất luận ai, nên không cần lo lắng Chu Văn sẽ bị vận rủi bản thân ảnh hưởng.
Tiêu Tư nhìn những Bất Tử Chiến Hồn kia, trong mắt nhanh chóng lại phát ra một tia dị sắc không dễ phát hiện.
Chu Văn dọc theo đường tìm kiếm đồ án nhỏ, Vương Thiền lại chỉ coi như tới du lịch, nhưng phong cảnh Trường Thành quá mức đơn điệu, nhìn tới nhìn lui, ngoài trừ tường thành ra chỉ còn một đám Bất Tử Chiến Hồn.
Ngắm nghía một lúc lâu, rõ ràng cảm thấy có chút nhàm chán.
Thời điểm đang đi, đột nhiên phía trước có hắc khí bay lên, nhìn về phương hướng hắc khí kia, rõ ràng địa phương phát ra chính là phong hỏa đài.
Cái gọi là phong hỏa đài, kỳ thật là thứ truyền tín hiệu thời cổ đại.
Thời cổ đại không có thiết bị di động, hay vệ tinh liên lạc, muốn truyền tín hiệu nhanh chóng với khoảng cách xa, phải dựa vào phương thức đốt lửa tạo khói, để người đứng xa xa, có thể thấy tín hiệu.
Cho nên bên tường thánh cứ một khoảng cách sẽ có một tòa phong hỏa đài, dùng nó để nhanh chóng truyền tin tức.
Đây là tác dụng chủ yếu của Trường Thành, mặc dù nói Trường Thành Thành cao lớn hùng vĩ, thế nhưng tác dụng của nó không để chiến đấu, ngoại trừ dùng