Thiên Ngoại Phi Tiên của Chu Văn nhanh thế nào, nháy mắt đã đến trước tòa phong hỏa đài kia, mà Ma Hồ vẫn còn trên phong hỏa đài, nhưng thấy nó đang lay động, như bị thứ gì di chuyển, sau đó biến mất.
Đế Thính có thể nghe được thanh âm di động, phán đoán vật kia ở chỗ nào, có điều lại không cách nào phác họa hình dạng cụ thể của nó.
Chu Văn mở Mệnh hồn Thánh Ngục Vương, đồng thời Địa Ngục Chi Nhãn mở ra, tức khắc nhìn đến một chỗ có động tĩnh, phát hiện có một hài đồng ôm Ma Hồ kia chạy.
Hài đồng kia còn nhỏ hơn Ma Anh nhiều, nhưng nghiệp hỏa trên người nó lại rất thịnh.
Hài đồng kia quay mặt nhìn Chu Văn liếc mắt một cái, lại khiến Chu Văn nao nao, ngũ quan hài đồng mơ hồ, hình thể rất quái dị, bụng đầu to lớn, tứ chi lại nhỏ, khá quỷ dị.
Phát động Địa Ngục Chi Nhãn, một cỗ lực lượng mà mắt thường không nhìn thấy lại nhanh chóng hút hài đồng kia vào trong Địa Ngục Chi Nhãn, mà hài đồng kia như thuần túy nghiệp hỏa, trực tiếp bị hấp thu luyện hóa.
Chu Văn thậm chí có thể cảm giác được, Mệnh cách Thánh Ngục Vương lại có tiến triển không nhỏ, nếu có thể hấp thu thêm vài cái Mệnh hồn này, nói không chừng có thể giúp nó thành công tiến hóa lên Hoàn Mỹ Thể.
Leng keng!
Hài đồng kia bị hấp thu luyện hóa về sau, Ác Ma Hồ tức khắc rơi xuống đất, đồng thời Chu Văn cũng nghe thấy tiếng hét thảm, chỉ thấy Tiêu Tư kêu thảm phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt biến trắng bệch, như chịu đả kích trí mạng.
Mệnh cách bị hủy, đối với Tiêu Tư mà nói, đây là đả kích cực kỳ nghiêm trọng, lập tức từ Sử thi cấp hạ xuống Truyền kỳ cấp, khiến hắn vừa kinh vừa giận.
Chu Văn cầm Ác Ma Hồ, thân hình chợt lóe, đã tới bên cạnh Vương Thiền, nhìn chằm chằm Tiêu Tư đang muốn chạy trốn nói:
- Đây là đồ vật của ngươi?
- Ngươi nói cái gì vậy? cái Ma Hồ kia sao có thể là đồ của ta?
Tiêu Tư tư lập tức lắc đầu nói.
- Ta vốn định cho ngươi một cơ hội sống sót, nếu ngươi không muốn, vậy không cần nói gì nữa.
Chu Văn nói xong, chuẩn bị rút Trúc đao.
- Từ từ? Ngươi rốt cuộc muốn cái gì?
Trong lòng Tiêu Tư sợ hãi, lại ra vẻ trấn định như cũ.
Hắn thấy Chu Văn một đao chém giết Ngân Dực Dạ Xoa, biết thực lực Chu Văn khủng bố cỡ nào, mà Mệnh hồn người khác không nhìn thấy mà Tiêu Tư dựa vào, thế nhưng bị Chu Văn chém giết, khiến hắn bị đả kích trầm trọng.
- Trả lời ta mấy vấn đề, nếu đáp án của ngươi có thể làm ta vừa lòng, ta có thể thả ngươi một con đường sống.
Chu Văn nói.
- Ngươi muốn biết gì cứ hỏi, có điều Ác Ma Hồ kia không liên quan gì đến ta.
Tiêu Tư cắn răng nó.
- Tốt, nguyên lại do ngươi giở trò quỷ, ta còn tưởng rằng ta…
Vương Thiền lúc này cũng hiểu tại sao xảy ra chuyện, phẫn nộ liếc mắt Tiêu Tư.
Chu Văn giữ nàng lại, nhìn Tiêu Tư nói:
- Có liên quan đến ngươi hay không ta mặc kệ, nói cho ta biết nó có lai lịch và tác dụng gì?
- Cái này tại Nam khu gọi là Ác Ma Hồ, ngươi hỏi thăm một chút sẽ biết, nó có thể phong ấn Dị thứ nguyên sinh vật đặc thù.
Tiêu Tư trả lời, đồng thời không muốn để người khác biết ngón tay đang sờ trong túi áo.
- Làm thế nào khống chế Ác Ma Hồ?
Chu Văn lại hỏi.
- Rất đơn giản.
Tiêu Tư đem phương pháp sử dụng Ác Ma Hồ nói một lần.
- Mệnh hồn hài đồng kia là của ngươi đi? Tên của nó là gì? Tác dụng của nó thế nào?
Chu Văn lại hỏi.
Hắn thập phần hứng thú đối với Mệnh hồn Tiêu Tư, một Mệnh hồn thôi lại có nghiệp Vô Hình Chi Hỏa như vậy, so với Vô Hình Chi Hỏa trên người Tiêu Tư còn nhiều hơn nhiều, điều này không hợp lẽ thường.
- Cổ Mạn Đồng, là một loại Mệnh hồn thường thấy tại Thanh Lai, chỉ cần người nào tu luyện Nguyên Khí quyết Cổ Mạn Đồng, đều có Mệnh hồn Cổ Mạn Đồng, có điều phương diện năng lực có điểm hơi bất đồng.
Tiêu Tư nói.
Chu Văn nghe xong, ánh mắt sáng lên nhìn chằm chằm Tiêu Tư hỏi:
- Nói như