Phần bụng Cốc Lâu trướng lên, đột nhiên vươn mình nằm rạp trên mặt đất, sau đó liên tục nôn mửa.
Chu Văn thấy Cốc Lâu ọe phun ra không ít thứ màu trắng, kỳ kỹ, kém chút cũng phun ra, đồ vật mà Cốc Lâu nôn mửa, lại là rất nhiều giòi bọ, còn ngọ nguậy trên mặt đất.
Cốc Lâu nôn mửa không ít giòi bọ ra khỏi cổ, khiến vài người xem tê dại cả da đầu, thậm chí hơi bận tâm bản thân có thể giống Cốc Lâu không?
Phun một hồi lâu, Cốc Lâu cuối cũng phun đầu Ngô công kia ra, phần bụng sưng tiêu mất, thoạt nhìn khá hơn nhiều, chẳng qua vẻ mặt lại ảm đạm đáng sợ.
- Cốc sư phụ, Cốc Lâu đã xảy ra chuyện gì?
Lý Mặc Bạch hỏi.
Vừa rồi bọn hắn đã chú ý bốn phía, cũng không phát hiện vấn đề gì, Cốc Lâu đột nhiên xảy ra chuyện, khiến bọn hắn cũng rất lo lắng.
- Các ngươi yên tâm, vấn đề không liên quan đến Sinh Mệnh chi hoa, hắn bị người ta hạ Cổ trùng, đã bị ta giết chết.
Cốc Sơn Thủy vẫy tay, con Ngô công kia bay trở lại ngón tay hắn, bên trong ngón chân rớt xuống một vận.
Đó là Cổ trùng lớn chừng hạt gạo, thoạt nhìn như hạt gạo, người bình căn bản không phát hiện ra, nó lại là một loại Cổ trùng.
- Đây là Mễ Cổ, mặc dù chỉ là Truyền kỳ, thế nhưng trộn lẫn bên trong gạo, rất dễ lừa đối thủ ăn nhầm, sau khi nó tiến vào trong cơ thể, sử dụng nội lực sinh trưởng tốc độ cao, từ nội bộ phá hư thân thể, người ngoài rất khó phát hiện.
Cốc Sơn Thủy dừng một chút lại tiếp tục nói:
- Tốc độ Mễ Cổ không nhanh, lực công kích cũng không phải rất mạnh, rất khó trực tiếp tiến vào vào thân thể. Hẳn trước khi chúng ta tới, Mễ Cổ đã lần bên trong thùng cơm Cốc Lâu mang tới, sau khi hắn ăn uống xong mới bị Mễ Cổ xâm nhập vào cơ thể.
Nói xong, Cốc Sơn Thủy đem tất cả đồ vật Cốc Lâu cùng Cốc Hòa mang tới, kiểm tra kỹ càng một lần, quả nhiên bên trong thùng cơm trúc, lại phát hiện một chút Mễ Cổ, còn trong bình nước lại phát hiện được một loại Cổ trùng như cọng tóc.
Cốc Sơn Thủy nói cho bọn hắn, đó cũng là một loại Truyền kỳ Cổ trùng, tên là Xuyên Cốt trùng, sau khi xâm nhập thân thể dễ dàng uy hiếp tính mạng nhân loại, nó sẽ chui vào bên trong xương cốt sinh sôi nảy nở, gặm nhấm xương cốt, mãi đến khi ăn hết xương cốt mới thôi.
Chu Văn thở dài một hơi, mấy người bọn hắn cũng không thùng cơm trúc, cũng không uống nước, hiện tại càng không muốn ăn uống.
Vài người đều đem đồ vật của bọn hắn đưa cho Cốc Sơn Thủy, còn may đồ ăn thức uống của bọn hắn đều không có vấn đề.
- Xem ra trước khi chúng ta lên đường, có người đã hạ thủ, Cốc sư phụ ngươi biết ai động tay chân không?
Lý Mặc Bạch hỏi.
Cốc Sơn Thủy lắc đầu nói:
- Người Cốc gia chúng ta, hẳn không làm sự tình này, bởi bọn họ đều biết, chút Cổ trùng này không thể đối phó được ta.
Lý Mặc Bạch rơi vào trầm tư, nếu không phải người Cốc gia, khả năng không nhắm vào đám người Cốc Sơn Thủy, như vậy phạm vi quá lớn, không dễ đoán.
- Cốc sư phụ, có biện pháp nào đề phòng chút Cổ trùng này không?
Điệp mở miệng hỏi.
Dù sao nàng cũng là nữ nhân, thấy hình ảnh Cốc Lâu nôn ra giòi bọ vừa rồi, bị ám ảnh, nếu để nàng nôn như vậy, nàng tình nguyện chết còn nhơn.
- Cổ trùng Nam khu nhiều không kể xiết, muốn phòng ngự một loại hoặc mấy loại dễ dàng, nhưng đề phòng toàn bộ, cũng chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm cùng phán đoán bản thân. Có điều nếu ngươi có một loại Thần vật có khả năng khắc chế Vạn Cổ, như vậy vô luận loại Cổ trùng gì, cũng không dám tới gần ngươi.
Thời điểm Cốc Sơn Thủy nói chuyện, nhìn thoáng qua Tiểu điểu trên bờ vai Chu Văn.
- Đó là Thần vật gì?
Điệp hỏi.
- Một loại nổi danh nhất gọi là Băng Tằm Cổ, nếu có một đầu Băng Tằm Cổ trên thân, trên cơ bản không một Cổ trùng nào dám tới gần ngươi, coi như liều mạng tới gần, sẽ bị Băng Tằm Cổ phát hiện, trực tiếp miểu sát. Đại bộ phận Thần thoại Cổ trùng đều bị ảnh hưởng tương tự, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi có thể thuần phục nó.
Cốc Sơn Thủy nói.
- Sao không trực tiếp giết chết nó thu trứng Phối sủng?
Điệp nói.
- Có khả năng, nhưng lại không thể.
Cốc Sơn