Đồng tử Nghiệp hỏa bên trong Địa Ngục Chi Nhãn, như hoa sen nở rộ, tuôn ra vô hình Nghiệp hỏa, dường như từng tầng cánh hoa một, bọc thân thể Chu Văn lại.
Người ngoài thấy Chu Văn huyền phù trên không trung, không thể nhìn thấy Vô Hình Chi Hỏa trên người hắn, nhưng lại có thể cảm giác, khí thể trên người Chu Văn đang không ngừng tăng lên.
Thời điểm cỗ khí thể kia đạt đến cực điểm, thân thể Chu Văn phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, Mệnh hồn Thánh Ngục Vương hoàn thành tiến hóa cuối cùng.
Trong nháy mắt, Chu Văn cảm giác toàn bộ thân thể mình, phảng phất tiến nhập cảnh giới khác, xa rời khỏi hiện thực.
Thế giới hiện thực trong mắt hắn trở nên ô uế không thể tả, như là bãi rác, mà thân thể của hắn bên trong hoàn cảnh như vậy, lại không nhiễm một hạt bụi trần.
Theo Nghiệp hỏa trong Địa Ngục Chi Nhãn tiêu tan, Địa Ngục Chi Nhãn cũng dần dần khép kín, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
- Thời điểm Phật nhắm mắt, thế gian lại thêm một tấc Tịnh thổ, Sinh mệnh ô uế trên thế giới bị Phật vứt bỏ, cuối cùng bị Tịnh hóa.
Gương mặt nhìn thế giới đầy ô uế, Chu Văn như ngộ ra điều gì, mặc dù Địa Ngục Chi Nhãn khép kín, nhưng cặp mắt của hắn không nhắm lại, cũng không hề tách rời hiện thực triệt để, mà để bản thân quay lại thế gian.
Quá trình ngưng tụ Mệnh hồn, không chỉ liên quan đến thiên phú, Nguyên Khí quyết, còn liên quan đến ý cảnh và cảm ngộ của từng người, không có hai người nào có Mệnh hồn hoàn toàn giống nhau, phần lớn do ý cảnh của mỗi người khác nhau, không thể nào hoàn toàn tương tự.
Nếu vừa rồi Chu Văn một lòng muốn thoát ly khỏi thế giới, như vậy Mệnh hồn Thánh Ngục Vương sẽ tiến hóa theo hướng Thánh, cuối cùng có thể thành Phật thành Thần.
Nhưng Chu Văn lại không có ý nghĩ siêu thoát, ngược lại hòa mình vào thế gian ô uế, cho nên Mệnh hồn Thánh Ngục Vương tiến hóa theo một phương hướng khác.
Đám người Lý Mặc Bạch nhìn Chu Văn trên không, nguyên bản cảm thấy thân thể Chu Văn tản uy áp thánh khiết, như một tôn Phật đà chuyển thế.
Nhưng trong nháy mắt, cả người Chu Văn trở nên ảm đạm tối tăm, tựa như Chân Tiên bị đánh xuống phàm trần, biến thành thân thể phàm thai, không cách nào cảm giác khí tức xuất trần kia của hắn.
Chu Văn hạ xuống mặt đất, duỗi cái lưng mệt mỏi, cầm Nguyên Khí kỹ kết tinh mà Minh Điệp tuôn ra, nhìn về phía đám người Lý Mặc Bạch hỏi:
- Thứ nguyên kết tinh chỉ có một khối, chia thế nào?
- Ta chỉ đến đây vì Thủ Hộ giả chi kén, không cần cái khác.
Lý Mặc Bạch nói.
Cốc Sơn Thủy cũng lắc đầu nói:
- Ta chỉ cầu Chu tiên sinh ngươi có thể kết thúc việc này sau đó giúp ta bắt đầu Thi trùng kia, những thứ này đối với ta vô dụng.
- Đã như vậy, viên Nguyên Khí kỹ kết tinh này ta nhận.
Chu Văn cũng không khách khí, trực tiếp thu lại.
Mọi người tiến tục lên đường, toàn bộ Sinh Mệnh chi hoa bên trong Hoa hà đã khô héo, nguyên bản Hoa hà mỹ lệ hóa thành mảnh đất cằn cỗi khô héo, ngay cả sinh vật, cỏ dại cũng không có, khiến tốc độ của bọn hắn trở nên nhanh hơn rất nhiều.
Thời điểm Chu Văn thừa dịp đi đường, lấy điện thoại thần bí nhìn thoáng qua, quả nhiên phát hiện Mệnh hồn Thánh Ngục Vương tiến hóa thành công trở thành Hoàn Mỹ Thể.
Có điều khiến Chu Văn thất vọng chính là, Mệnh hồn Ngục Vương Tôn ứng với Thể phách thuộc tính, vẫn là 40 điểm, không hề tăng lên 41 điểm.
Cái này không khác Thái Thượng Khai Thiên Kinh sau khi tấn thăng, thuộc tính Nguyên khí cơ sở cũng không tấn thăng lên 41 điểm.
- Mệnh hồn đã tấn thăng Hoàn Mỹ Thể, nhưng thuộc tính vẫn không tăng lên 41 điểm, ta phải làm thế nào mới có thể tăng điểm thuộc tính đây?
Trong lòng Chu Văn có chút phiền muộn.
Hắn mong đợi lâu như vậy, Mệnh hồn tấn thăng Hoàn Mỹ Thể, nhưng không gia tăng điểm thuộc tính, cái này đại biểu hi vọng bản thân tự mình tấn thăng Thần thoại vẫn hết sức xa vời.
Có điều Chu Văn nghĩ lại lại nghĩ một chút, lúc trước Hạ Cửu Hoang mượn chín loại Mệnh cách, Mệnh hồn, lại hấp thu sinh mệnh tinh hoa của hơn vạn Sử thi cường giả, lại thêm lôi điện tương trợ, mới có thể dùng thân thể nhân loại tấn thăng Thần thoại, mà hắn