Mảng lớn Cổ chủng nòng nọc bị giết, tuôn ra mười mấy viên trứng Phối sủng và không ít Thứ nguyên kết tinh, lại tiến tục tiến vào sơn cốc, lối đi càng thêm chật hẹp.
Lại tiến vào bên trong, lại xuất hiện một sơn cốc nhỏ, hình dạng như móng ngựa, so với sơn cốc vừa rồi còn nhỏ hơn một chút.
Sơn cốc này thấp hơn, toàn bộ mặt đất bị dòng nước trong veo bao trùm, mực nước rất nhạt, không tới bắp chân Chu Văn.
Trong nước có không ít cây rong, thoạt nhìn phi thường xinh đẹp, sạch sẽ.
Nhưng trong mắt Chu Văn, địa phương xinh đẹp kia lại không tốt đẹp như vậy, bên trên nham thạch cùng cây rong, có rất nhiều Cổ trùng giống như con đỉa, nếu tùy tiện lội xuống nước, đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ bị hút khô máu.
Chu Văn triệu hoán Thủy Xà Tinh Linh, đây chính là Phối sủng hắn thu được trên hòn đảo có Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, toàn thân Thủy Xà Tinh Linh do dòng nước ngưng tụ mà thành, đương nhiên sẽ không sợ hãi độc tố hoặc năng lực hấp huyết.
Nó tiến vào trong nước về sau, trực tiếp thôn phệ con đỉa kia, con đỉa kia tiến vào trong thân thể của nó, lập tức bị hút khô, biến thành một mảnh thịt khô.
- Giết chết Truyền kỳ Dị thứ nguyên sinh vật Điệt Cổ…
Trên màn hình điện thoại di động không ngừng nhảy ra nhắc nhở, Thủy Xà Tinh Linh bơi lội trong nước thật nhanh, những nơi đi qua, những đầu Điệt Cổ kia đều bị hút khô nước.
- Khó trách nhiều người tiến vào Bất Hồi cốc, đều thập tử nhất sinh, Dị thứ nguyên sinh vật nơi này không chỉ phong phú về chủng loại, mà năng lực cũng cực kỳ âm hiểm, không cẩn thận sẽ trúng chiêu, muốn sống sót ra ngoài quả thực không dễ.
Chu Văn cũng không hứng thú gì đối với Điệt Cổ, không để Thủy Xà Tinh Linh tiếp tục giết chóc, trực tiếp bay qua không trung, tiến tới sơn cốc tiến theo.
Sơn cốc trước mặt phân nhánh, một con đường bên trái, một con đường bên phải, Chu Văn lựa chọn đường bên trái, tiến nhập sơn cốc tiếp theo.
Rõ ràng sơn cốc này lớn hơn sơn cốc trước, có thể thấy bên trong sơn cốc này có một thác nước chảy xiết.
Trong nước vẫn có nhiều Điệt Cổ, có điều ngoại trừ Điệt Cổ bên ngoài, cón có một loại Hắc nòng nọc bơi qua bơi lại, tạo thành từng đàn bơi lội khắp nơi trong nước.
Có điều chút nòng nọc này có hình thể vô cùng lớn, đoán chừng hai tay mới có thể ôm trọn một đầu nòng nọc.
Chu Văn có chút hiếu kỳ không biết chút nòng nọc là loại Cổ trùng gì, lệnh Thủy Xà Tinh Linh xông về phía bầy nòng nọc.
Thủy Xà Tinh Linh như lúc trước, thôn phệ nòng nọc, muốn hút cạn nước trong cơ thể bọn chúng, nhưng ai biết biết nòng nọc bị sau khi thôn phệ, thân thể lại lập tức nổ tung, mạnh mẽ chấn nổ Thủy Xà Tinh Linh.
Sau khi nòng nọc nổ tung, lại chưa chết, ma biến thành một đám nòng nọc nhỏ hơn, vẫn bơi lợi trong nước bình thường.
Thân thể Thủy Xà Tinh Linh vốn do nước ngưng tụ mà thành, bị tạc tán về sau, rất nhanh lại ngưng tụ lại, lần nữa thôn phệ hàng loạt nòng nọc nhỏ.
Nòng nọc nhỏ lại tiếp tục nổ tung, lần nữa nồ tung Thủy Xà Tinh Linh, đồng thời càng biến thành nhiều nòng nọc nhỏ, số lượng nòng nọc càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng nhỏ, nhưng chưa xuất hiện tình huống tử vong.
Liên tục mấy lần, những con nòng nọc kia đã bé chừng hạt mè, thoạt nhìn còn có thể tiếp tục nổ tung phân liệt.
- Lại Dị thứ nguyên sinh vật này thật thú vị, lại có thể vô hạn nổ tung, không biết chúng còn có thể nhỏ đến mức độ nào?
Chu Văn lệnh Thủy Xà tiếp tục thôn phệ nòng nọc nhỏ, muốn xem cực hạn của bọn nó là bao nhiêu.
Cuối cùng phát hiện, thời điểm những đầu nòng nọc kia to bằng mũi kim, thân thể trực tiếp vỡ nát, không tiếp tục phân liệt.
- Tổng cộng năm lần phân liệt, cũng tự bạo năm lần, đáng tiếc mỗi một lần uy lực tự bạo nhỏ thêm một chút.
Chu Văn yên lặng tính toán một chút.
- Giết chết Truyền kỳ Dị thứ nguyên sinh vật Cổ Chủng nòng nọc.
Trong trò chơi xuất hiện nhắc nhở.
Mặc dù kỹ năng không tệ, có điều đẳng cấp hơi thấp, uy lực tự bạo không đủ, cho nên Chu Văn không hứng thú.
Có điều rất nhanh có một đầu Cổ Chủng nòng nọc