Thủ vệ trên thềm đá kia, giống như nghe được sự tình buồn cười nhất trong thiên hạ, cười ngửa tới ngửa lui, cơ hồ sắp rớt nước mắt.
- Ngươi thật đúng biết đem mình làm trò cười, ngươi thật không nghĩ tấn thăng Thần thoại có gì đặc biệt hơn người sao? Bên trong chiến tranh Dị thứ nguyên, cái gọi là Thần thoại của nhân loại các ngươi chỉ là pháo hôi thôi. Bởi chỉ khi nào vượt qua cấp độ kia, mới có thể vượt Dị thứ nguyên, không bị vách ngăn giữa các Dị thứ nguyên giết chết. Nói chung chỉ có Cổ địa như Địa Cầu các ngươi mới đem Thần thoại là thứ gì đó cao thượng thôi.
Quái vật khinh miệt tiếp tục nói:
- Tựa như nhân loại các ngươi vô phương sinh tồn trong không gian vũ trụ, bởi nơi đó không có điều kiện như dưỡng khí để các ngươi sinh tồn. Mà Thần thoại cường giả trong Dị thứ nguyên chiến tranh mà nói, chẳng khác nào nhân loại các ngươi mới học xong cách sinh tồn trong không gian mà không cần dưỡng khí mà thôi.
- Có thể học được hô hấp, có thể sống sót, tự nhiên có hi vọng.
Vương Minh Uyên nói.
- Sự tình không làm được mới cấn hi vọng, ngươi căn bản không biết Long Vương đại nhân là tồn tại đáng sợ thế nào, so với ngài ngươi không bằng sâu kiến. Nếu như không phải ngươi bước ra từ trong Cổ cấm địa, đừng nói trông coi Thần thụ, ngay cả tư cách làm tạp dịch cho Long Thần chúng cũng không đủ, lại còn dám mưu toan khiêu chiến Long Vương đại nhân, đơn giản không biết sống chết. Không cần đi tìm Long Vương đại nhân, hôm nay ta để ngươi biết một chút, cái gì mới gọi là thực lực.
Quái vật nói xong, trên thân dâng lên kỳ dị lực lượng, một đánh về phía Vương Minh Uyên.
Lực lượng kinh khủng hóa thành một con cự xà, hướng về Vương Minh Uyên thôn phệ tới, nhất kích tiện tay này, uy lực có thể so sánh với Bạo Quân Bỉ Mông dưới trạng thái sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối.
Vương Minh Uyên vẫn từng bước đi về phía thềm đá, cũng không thèm để ý đến công kích kia.
Nhưng khi Cự xà kia đếm trước mặt hắn, lại tự động phân giải tán loạn, trong nháy mắt biến thành hư vô.
- Đột đột phá Dị thứ nguyên bích trướng sao? Có điều ngươi cho rằng thế thôi đã có tư cách chiến đầu với Long Vương đại nhân chúng ta sao? Quá cuồng vọng.
Mặc dù quái vật kia phách lối, nhưng vẻ mặt lại nghiêm túc hơn, không còn khinh thị như trước.
Nhìn Vương Minh Uyên từng bước một đi tới, quái vật kia hai tay đan lại một chỗ, bày ra một tư thái công kích quái dị, như Độc Xà bất cứ lúc cũng có thể cắn người.
- Cho ngươi kiến thức một chút lực lượng chân chính của Long Thần chúng… Long Thần giáng thế…
Thời điểm quá vật gào thét, lực lượng kỳ dị trên người đã đạt đến cực hạn, hạn, lực lượng kinh khủng lập tức bao phủ toàn bộ không gian, từng đầu hư ảnh Cự xà, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa, theo bốn phương tám hướng hướng oanh kích về phía Vương Minh Uyên.
Vô số hư ảnh Cự xà thôn phệ hướng về Vương Minh Uyên, nhưng khi chúng đến bên người Vương Minh Uyên lại tự động tan rã, căn bản không cách nào đụng vào thân thể hắn, tựa như thân thể hắn được Thần Linh bảo hộ.
- Làm sao…. Làm sao có thể…
Quái vật thấy Long Thần giáng thế của mình phát huy đến cực hạn, nhưng thậm chí quần áo của Vương Minh Uyên cũng không chạm tới, trong lòng kinh hãi đến cực điểm.
Mà Vương Minh Uyên đã đến trước mặt hắn không đến ba mét, thềm đá lên núi đã gần ngay trước mắt.
- Long không phải như vậy.
Vương Minh Uyên nhìn quái vật kia liếc mắt, bàn tay nhẹ nhàng vung lên, thân thể quái vật kia như bị bàn tay vô hình bắt lấy, trực tiếp bị ném ra ngoài.
Oanh!
Thân hình của hắn hung hăng đâm vào thạch bích, đánh một lỗ thủng trên vách đá, xương cốt toàn thân tựa hồ đã phá toái, máu tươi be bét đầy người, vùng vẫy mấy lần không đứng lên được, trong miệng không ngừng phun máu tươi.
- Ngươi đã tấn thăng Thiên Tai cấp?
Quái vật kinh hãi nhìn vô số lôi điện quán xuyên thân thể Vương Minh Uyên, như gặp quỷ.
Vương Minh Uyên mượn nhờ lực lượng Lục đại Thần Điện tấn thăng Thần thoại, sau đó đánh tan Dị thứ nguyên bích