Chu Văn không thèm để ý Lục dực Thiên sứ, chẳng qua nhìn An Tĩnh, tựa hồ muốn miệng An Tĩnh trả lời hắn.
- Ta khế ước Thủ Hộ giả, chính là vì đánh bại ngươi. Nếu như không thể đánh bại ngươi, như vậy cần Thủ Hộ giả làm gì?
Ánh mắt An Tĩnh kiên định, nhìn chăm chú Chu Văn tiếp tục nói:
- Những ngày vừa rồi, mỗi ngày ta không ngừng nỗ lực đột phá, đến trong mộng cũng muốn bản thân mạnh hơn, vô luận gặp phải nan đề gì, chỉ cần có thể dánh bại ngươi, ta đều có thể làm….
An Tĩnh còn đang nói chuyện, nhưng Chu Văn nghe câu đằng trước của nàng, đã rút đao.
Trảm tiên!
Thời điểm lúc trước đánh với Ước Hàn, Chu Văn đã hiểu rõ năng lực Lục dực Thiên sứ, tỉ như kỹ năng, Vận Mệnh Chi Luân, cho nên không do dự gì nữa.
Khảo lượng duy nhất là ảnh hướng sau khí giết Lục dực Thiên sứ đối với An Tĩnh, nếu An Tĩnh nói không thể đánh bại hắn, Thủ Hộ giả cũng vô nghĩa, như vậy Chu Văn không cần cố kỵ nhiều.
Trảm Tiên chi đao nhanh không tưởng, không thể nói bá đạo, bởi vì quá nhanh, căn bản không đủ cảm tháy khí thế bá đạo của nó.
Chờ thời điểm An Tĩnh cảm giác Chu Văn xuất đao, đao Chu Văn đã về tới vỏ.
Mà Lục dực Thiên sứ trên không sau lưng nàng, con ngươi lại co rút lại, miệng của hắn nhúc nhích một chút, giống như muốn nói cái gì, nhưng lần này khẽ động, miệng lại sai vị trí, thân thể từ đó phân thành hai, hóa thành điểm điểm màu bạch quang vũ tiêu mất phân tán.
An Tĩnh không biết làm sao ngốc tại đó, trên mặt của nàng không kinh ngạc, chẳng qua mê mang và kinh ngạc, nói một nữa cùng ngừng lại.
Nàng căn bản không ngờ Chu Văn nói ra đao liền xuất đao, Chu Văn trong ngực còn ôm Nha Nhi, ban đầu nàng muốn nói, chờ Chu Văn để đứa trẻ kia sang một bên, bọn hắn mới có thể bắt đầu chiến đấu, nhưng Chu Văn một tay ôm hài tử, một tay xuất đao, cứ như vậy chém giết Lục dực Thiên sứ, khiến người ta cảm giác không tin được.
- Ta. . . Còn chưa có bắt đầu…
Hiện tại trong đầu An Tĩnh chỉ có một ý niệm như vậy, bản thân không biết nên nói gì.
Một đao miểu sát Lục dực Thiên sứ, Chu Văn cảm giác một cỗ năng lực lượng kỳ quái rót vào bên trong Mệnh hồn Sát Lục Giả, khiến Mệnh hồn Sát Lục Giả trưởng thành lần nữa, mơ hồ cảm giác vi diệu.
Có điều khi cỗ năng lượng kia biến mất, Sát Lục Giả vẫn chưa đủ tấn thăng Hoàn Mỹ Thể.
- Còn chưa đủ sao? Rốt cuộc muốn giết mấy Thủ Hộ giả nữa mới đủ?
Trong lòng Chu Văn có chút phiền muộn.
Muốn tìm Thủ Hộ giả dễ giết như Lục dực Thiên sứ chỉ sợ không dễ.
Thứ nhất Lục dực Thiên sứ xác thực không cường đại, thứ hai bởi các loại năng lực của Lục dực Thiên sứ, Chu Văn đều rõ trong lòng bàn tay, cho nên mới chém giết dứt khoát như vậy.
Nếu đổi thành Thủ Hộ giả xa lạ khác, coi như thực lực ngang ngửa Lục dực Thiên sứ, cũng rất khó giết nó nhẹ nhàng vậy.
- Hôm nay tới đây thôi, nếu ngươi thật sự muốn đánh bại ta, vậy dùng lực lượng của ngươi đi, sử dụng lực lượng của người khác cho ngươi, ngươi sẽ mãi không đánh bại được ta.
Chu Văn ôm Nha Nhi quay người đi trở về.
An Tĩnh đứng ở nơi đó nửa ngày không hề động, trước khi quyết định, nàng đã suy nghĩ rất nhiều, nghĩ làm thế nào thắng, cũng nghĩ tới trường hợp thua, nhưng vô luận thế nào, cũng không ngờ, chiến đấu căn bản còn chưa có bắt đầu, nàng đã thua.
Nguyên bản nàng coi đây là một trận cân tài cân sức, nhưng hiện tại nàng đột nhiên phát hiện, nàng chưa đủ tư cách đứng trên đài quyết đấu.
Tựa như một võ sĩ nghiệp dư yêu thích khiêu chiến quyền thủ chuyên nghiệp, hiệp thứ nhất tiếng chuông mới vang một nửa, nàng đã bị nốc ao.
- Hi vọng nàng không tìm Đế Đại nhân nữa.
Những lời Chu Văn nói vừa rồi, không hi vọng An Tĩnh lại tìm Đế Đại nhân xin trợ giúp.
Dù sau