Chu Văn thu đồ, chuẩn bị rời Long Hổ sơn.
Lúc trước cự tuyệt Mặc Tây Tư, hiện hắn lại thu đồ để chạy, Mặc Tây Tư rất có thể sẽ đuổi theo chặn lại, đến lúc đó, Chu Văn có thể nắm chủ chiến trận.
Dù Cự Thần Hoàng kia có thực lực tương đương với Thủ Hộ giả trong Kiến thành, Chu Văn cũng không sợ chiến một trận.
Thổ độn, Thuấn di, Ẩn hình, lại còn thêm hắn vốn am hiểu thân pháp, có thể nói Chu Văn hắn rất am hiểu đánh du kích.
Chu Văn thu dọn đồ đạc, sau đó ôm Nha nhi chuẩn bị rời đi, lại thấy Trương Xuân Thu chạy tới.
- Chu Văn, có phải ngươi định rời Long Hổ sơn không?
Trương Xuân Thu trực tiếp hỏi.
- Không sai.
Chu Văn trả lời.
- Hiện tại không nên đi thì tốt hơn, chúng ta phát hiện, Mặc Tây Tư cùng Charlie đã đạt thành liên kết, hiện ngươi rời đi, nhất định không thể trốn khỏi truy kích của hai nhà. Mà Tiên Đoán Chi Thư của Charlie kia vốn am hiểu tìm người, ngươi đã lộ mặt trước mặt hắn, chỉ cần khoảng cách không quá xa, vô luận ngươi ở đâu, hắn cũng có thể tìm được ngươi.
Trương Xuân Thu nói.
- Không sao, như vậy càng hay.
Chu Văn nói.
Trương Xuân Thu nao nao, không biết Chu Văn có ý gì, cổ quái nhìn Chu Văn:
- Không phải ngươi cũng có ý với bọn Mặc Tây Tư chứ?
- Tại sao lại không?
Chu Văn cười nói.
- Ít nhất, trước tới Thiên Sư phủ một chuyến, chúng ta đã chuẩn bị tài nguyên giúp ngươi ấp Thổ Hành thú, có thể giúp người ấp nó trong ba ngày, lúc đó lại lên đường, sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Trương Xuân Thu nói.
- Nếu như vậy, Mặc Tây Tư còn có thể đuổi được ta sao?
Chu Văn dừng một chút, nói thêm:
- Huống hồ, ta đã ấp Thổ Hành thú.
Nói xong, Chu Văn liền triệu hóa Thổ Hành thú.
Trương Xuân Thu lập tức trợn mắt, một hồi sau mới cười khổ:
- Xem ra, lần này bọn Mặc Tây Tư không chiếm được tiện nghi.
- Là bọn hắn tham lam, trách được ai?
Chu Văn thu lại Thổ Hành thú, cáo từ với Trương Xuân Thu, sau đó dẫn Nha nhi lặng lẽ rời Long Hổ sơn.
Nhìn bóng lưng Chu Văn rời đi, Trương Xuân Thu tự lẩm bẩm:
- Chu Văn này, còn đáng sợ hơn An Thiên Tá năm đó, sợ là hắn sẽ thực nháo Liên Bang tới lòng trời lở đất, trong lúc này, thực cũng không biết là phúc hay họa.
Chu Văn lặng lẽ rời Long Hổ sơn, đương nhiên không thể giấu được Mặc Tây Tư cùng Charlie.
Charlie đã sớm đoán được hướng Chu Văn rời đi, cười lạnh nói:
- Hắn mới nhận được Trứng Thổ Hành thú chưa đầy hai tư tiếng, khẳng định còn chưa kịp ấp ra, chỉ cần chúng ta đuổi theo, nhất định có thể đoạt lấy trứng phối sủng.
- Vậy còn chờ gì nữa, trước khi hắn tới Lạc Dương, nhất định phải ngăn hắn lại, đoạt lại trứng phối sủng.
Mặc Tây Tư nói.
- Ta không chỉ muốn trứng phối sủng, ta còn muốn mệnh của hắn?
Ánh mắt Charlie lóe hàn quang, ân oán giữa Chu Văn cùng Tạp Bội gia tộc tuyệt sẽ không vì Chu Văn đánh nát Ác Quỷ diện cụ giúp hắn mà hóa giải, hắn cũng sẽ không niệm tình ân cứu mạng của Chu Văn.
Hai đại gia tộc đồng thời rời đi, Long Hổ trấn vốn náo động lập tức quạnh quẽ hơn nhiều.
- Thiên Sư đại nhân, Chu Văn đã rời Long Hổ trấn, Mặc Tây Tư cùng Charlie đã dẫn người đuổi theo.
Một nhân viên tình báo Trương gia bẩm báo lại với Trương Ưu Tư.
- Chúng ta có phái người qua, tùy thời đoạt lại Thổ Hành thú hay không? Nếu lúc này có thể đoạt lại, như vậy sau không thể để người khác biết Thổ Hành thú trong tay Trương gia ta.
Ánh mắt đại bá Trương gia sáng lên, Trương Xuân Thu còn chưa trở lại báo chuyện Thổ Hành thú, nên hắn cũng chưa biết.
- Không cần, mấy người Mặc Tây Tư, còn không phải đối thủ của Chu Văn.
Trương Ưu Tư nhàn nhạt nói.
- Cái này cũng chưa chắc? dù sao Mặc Tây Tư kia cũng có Thủ Hộ giả, thực lực của hắn tuyệt không thường, hơn nữa Charlie có Tiên Đoán Chi Thư, sợ là Chu Văn sẽ không thể chạy được.
Đại bá Trương gia lại không cho rằng Chu Văn có thể thắng.
Trương Ưu Tư nói:
- Thủ Hộ giả thì sao? Hạ lão gia tử kia là ai? Dù là lão còn không thể giết được Chu Văn, huống chi là một tên Mặc Tây Tư