Chu Văn mặc Ẩn Hình y, tuy hắn sử dụng năng lực ẩn hình, nhưng cũng dưới trạng thái ẩn thân, mà Oa tử như Sơn Thần, lại nhìn chằm chằm về phía hắn, hiển nhiên có thể phát hiện ra hắn.
Sơn Thần nhìn Chu Văn, hé miệng phát ra một tiếng kêu kỳ lạ.
Trong lòng Chu Văn cả kinh, thân hình nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời rút ra Hoàng Kim Bá Kiếm, ngăn ngừa khả năng xuất hiện công kích.
Chu Văn không phát hiện bên trong miếu Sơn Thần có lực lượng kinh khủng gì lao tới, nhưng túi tiền trong quần hắn lại nhảy lên một chút, sau đó không động tĩnh.
- Đã xảy ra cái gì?
Chu Văn không rõ ràng trạng thái này thế nào, biết nhất định đã xảy ra cái gì, duỗi tay sờ vào trong túi, sắc mặt trở nên kỳ quái.
Túi tiền trong quần hắn hoàn hảo, có điều một chút tiền lẻ bên trong đột nhiên biến mất, tổng cộng hơn vài trăm đồng, đây là số tiền Chu Văn để dành dự phòng.
Hiện tại không còn một phân một hào nào, cứ như vậy hư không tiêu thất.
- Chẳng lẽ Sơn Thần kia giở trò quỷ? Nhưng nó làm thế nào?
Trong lòng Chu Văn kinh nghi, đột nhiên Sơn Thần lại nhìn về hắn kêu một tiếng.
Chu Văn vội vàng phi thân né tránh, hắn không biết rốt cuộc lực lượng của Sơn Thần thế nào, cho nên tận lực cách xa Sơn Thần, miễn phát sinh tổn thất lớn hơn.
Đáng tiếc Chu Văn trốn chậm, theo tiếng Sơn Thần kêu lên, Chu Văn chỉ cảm thấy cổ tay rung nhẹ, chiếc lắc tay hắn mang theo bên mình, lập tức biến mất.
- Không tốt!
Chu Văn đại kinh thất sắc, bản thân chiếc vòng tay không đáng tiền, ném mất thì thôi, nhưng trên vòng tay lại khảm nạm Hỗn Đỗn châu, mà bên trong Hỗn Độn châu có nhiều đồ vật giá trị, triệu lần không thể mất.
Lập tức Chu Văn trực tiếp đem Bạo Quân Bỉ Mông triệu hoán ra ngoài, để Bạo Quân Bỉ Mông thi triển Cự đại hóa, oanh kích về phía miếu Sơn Thần, muốn đem miếu Sơn Thần trực tiếp đập nát.
Oanh!
Sơn Thần như Oa tử vọt ra, thân thể nó nhanh chóng to lên, thế nhưng lại có thể đạt trình độ ngang ngửa Bạo Quân Bỉ Mông, trực tiếp chính diện phản kháng lại Bạo Quân Bỉ Mông.
Cũng không biết đầu của nó làm từ cái gì, thế nhưng vô cùng cứng rắn, Bạo Quân Bỉ Mông như đấm vào thép siêu đặc, không thể đả thương đến nó.
Lúc này Chu Văn mới thấy rõ, tuy giả hỏa này rất xấu xí, nhưng hoàn toàn không phải loài cóc, thân thể nó tự như sư tử, chân như Kỳ Lân, toàn thân mọc đầy lân phiến như đồng tiền.
Những lân phiến kia như đồng tiền kia bao phủ thân thể nó, thời điểm thân thể nó thu nhỏ lại, thoạt nhìn như nốt sần trên người Oa tử.
- Chẳng lẽ đầu ngoạn ý nhi này chính là Tì Hưu trong truyền thuyết?
Chu Văn nhìn bộ dáng nó, liên hệ năng lực của nó, lập tức nghĩ đến một loại Thần thú trong truyền thuyết Trung Hoa.
Truyền thuyết Thần thú Tì Hưu mang danh Thiên lộc, là một loại Thụy thú có thể trừ tà tránh họa, nó lấy bát phương chi tài làm thực, hơn nữa chỉ nuốt không nhả, có thể nói dùng để chiêu tài tiến bảo.
Người muốn phát tài, bên trong nhà hoặc cửa hàng đều thờ phụng một đầu Tì Hưu.
Chu Văn càng thấy gia hỏa này, càng giống Tì Hưu trong truyền thuyết, mà nó chiến đầu cùng Bạo Quân Bỉ Mông, lượng, tốc độ cùng thân thể lại không hề thua kém Bạo Quân Bỉ Mông.
Nó một ngụm cắn đi xuống, đem tiểu sơn bên cạnh gặm hơn một nửa, chiến lực cực kỳ khủng bố.
- Hẳn nó là kẻ gây ra việc vách núi bị sụt lở?
Chu Văn mệnh lệnh Hoàng Kim Bá Kiếm chém về phía Tì Hưu, muốn trợ giúp Bạo Quân Bỉ Mông giết chết thứ này, thử xem có thể thu được Hỗn Độn châu trở lại không?
Mắt thấy Hoàng Kim Bá Kiếm bay qua, Tì Hưu há mồm phát tiếng kêu quái dị, thế nhưng lại trực tiếp đem Hoàng Kim Bá Kiếm hít vào trong bung.
- Ta đi, năng lực của gia hỏa này thật biến thái quá đi, ngay cả Thần thoại vũ khí cũng có thể cắn nuốt?
Chu Văn xem trợn mắt há hốc mồm, không