Chu Văn cảm giác thân thể như bị khống chế, đi theo Tỉnh Đạo Tiên hướng về phía Tần Thủy Hoàng lăng mà đi.
Các hạng cơ năng trong thân thể hắn đều bình thường, nhưng không biết tại sao bản thân không tự chủ đi theo Tỉnh Đạo Tiên.
Chu Văn không mù quáng phản kích, sử dụng Đế Thính trước quan sát Cổ Kính mà Tỉnh Đạo Tiên ôm trong ngực, phát hiện bên trong Cổ Kính kia, lại có hư ảnh Chu Văn và Lưu Vân.
Vấn đề là Tỉnh Đạo Tiên đưa lưng về phía họ, Cổ Kính căn bản không thể chiếu bọn hắn, tại sao bên trong lại có hư ảnh bọn hắn?
Lưu Vân cũng bị lôi đi, trên tay hắn ngưng tụ lực lượng, nhưng hắn do dự vài lần, vẫn không dám ra tay.
Nhìn việc Tỉnh Đạo Tiên đưa lưng về phía bọn họ, thoạt nhìn tựa hồ không phòng bị gì, nhưng người nọ là Tỉnh Đạo Tiên, ngay cả Lưu Vân cũng không thể không xuy xét hậu quả.
Chu Văn không ra tay, mà âm thầm vận chuyển Nguyên Khí quyết, chuyển Mệnh hồn, thử xem có thể thoát khỏi sự khống chế của Cổ Kính hay không?
Nếu không thể thoát khỏi khống chế của Cổ Kính, thật sự muốn liều mạng với Tỉnh Đạo Tiên, nhất định bị áp chế, chiếm cứ thượng phong cơ hồ không thể.
Năng lực Hóa Tà của Đế Thính vô dụng, hiển nhiên năng lực của Cổ Kính không thuộc về Nguyền rủa lực lượng.
Chuyển sang Nguyên Khí quyết Đạo quyết, sử dụng Mệnh hồn Thái Thượng Khai Thiên Kinh, cũng không thể khiến Chu Văn thoát khỏi khống chế.
- Không phải Nguyền rủa lực lượng, cũng không phải Cấm kỵ chi lực, rốt cuộc Cổ Kính có lực lượng gì?
Chu Văn đột nhiên phát hiện một vấn đề.
Nha Nhi trong lồng ngực hắn, mà bên trong Cổ Kính lại không có bóng dáng của Nha Nhi.
- Tại sao không có hư ảnh Nha Nhi? Tại vì Tỉnh Đạo Tiên không muốn xuống tay đối với Nha Nhi, hay bản thân Nha Nhi đặc thù khiến Cổ Kính vô dụng đối với nàng? Nếu nói bản thân Nha Nhi tương đối đặc thù, vậy chỗ nào của nàng đặc thù?
Chu Văn suy nghĩ, cảm thấy bất đồng lớn nhất của hắn và Nha Nhi, chính là Nha Nhi đã từng chết một lần, hiện tại cũng không thể coi nàng là người sống chân chính.
Chu Văn suy nghĩ, đem Nguyên Khí quyết chuyển thành Tiểu Bàn Nhược kinh, muốn thử xem Ngục Vương Tôn có thể giúp hắn thoát khỏi khống chế hay không, kết quả vô dụng.
Có điều Chu Văn dùng Ngục Vương Tôn về sau, nhìn Tỉnh Đạo Tiên, lập tức ngơ ngẩn.
Hắn không thể tin được xoa xoa đôi mắt, lại cẩn thận đi xem thân thể Tỉnh Đạo Tiên, kết quả vẫn giống thế, trên thân Tỉnh Đạo Tiên, lại không có một chút Nghiệp hỏa nào.
Chu Văn gặp qua không ít nhân loại, chưa từng gặp qua ai không có chút Nghiệp hỏa nào.
Nhưng trên người Tỉnh Đạo Tiên, ngay cả một mống cũng không có, cả người sạch sẽ vô pháp tưởng tượng.
- Chuyện này không thể… Một người làm càng nhiều chuyện xấu, Nghiệp hỏa tích tụ càng nhiều, mà Tỉnh Đạo Tiên là Liên bang đệ nhất Đại Ma Đầu, hắn làm chuyện xấu giết người vô số kể, sao có thể không có Nghiệp hỏa? Đứng nói Liên bang đệ nhất Đại Ma Đầu, ngay cả người thường cả đời chưa từng làm chuyện xấu, trên người cũng không thể không có Nghiệp hỏa…
Chu Văn tự hỏi, cảm thấy Tỉnh Đạo Tiên nhất định dùng phương pháp đặc thù nào đó, tiêu trừ Nghiệp hỏa trên người, nhưng không biết hắn làm thế nào.
Lực lượng Ngục Vương Tôn vô dụng, Chu Văn chỉ có thể tìm biện pháp khác, liên tục chuyển đổi mấy Nguyên Khí quyết khác, đều không thể bài trừ ảnh hưởng lực lượng của Cổ Kính kia.
Lưu Vân hiển nhiên cũng thi triển đủ loại biện pháp, chẳng qua kết quả giống Chu Văn, đều không thoát khỏi khống chế.
Thời điểm tới trước Tần Thủy Hoàng lăng, hai người không thể thoát khỏi khống chế của Cổ Kính.
Tỉnh Đạo Tiên ngừng lại, cầm Cổ Kính quơ quơ trước mặt hai người, hai người lập tức khôi phục tự do, chỉ thấy Tỉnh Đạo Tiên cười tủm tỉm nói:
- Cổ Kính này có tên là Âm Dương Kính, có lẽ các ngươi chưa từng nghe qua tên của nó, có điều thời đại viễn cổ, mặt Âm Dương Kính này đã từng khiến Chư Thiên Thần Linh kính sợ, có thể mạt sát hồn phách, đoạn nhân sinh, Hiện tại ta chỉ dùng nó khóa nhất hồn của các ngươi, nếu các ngươi chịu tiến vào Tần Thủy Hoàng lăng với ta, về sau tự nhiên ta sẽ thả nhất hồn các ngươi bị