Chu Văn chỉ nhìn thạch kiếm một chút, tầm mắt vượt qua thạch kiếm, rơi vào điện phủ phía sau thạch kiếm.
Dùng chỗ thạch kiếm làm ranh giới, trong điện phủ trước mặt chỉ có một ít bích hoạ cùng điêu khắc, mà trong điện phủ phía sau thạch kiếm, lại trưng bày từng dãy thẻ trúc.
Thẻ trúc là công cụ cổ đại dùng để ghi chép tài liệu. lúc đây giấy vẫn chưa được phát minh, mọi người dùng chữ khắc trên thẻ trúc, sau đó đem mảnh trúc nối lại với nhau, thuận tiện bảo quản.
Theo ngoại môn nhìn đi vào, phía sau trong điện phủ, trên kệ từng dãy, toàn bộ trưng bày thẻ trúc, số lượng nhiều khủng khiếp, sợ cả thư viện Liên bang cũng không lớn như vậy.
Đây không phải điểm Chu Văn quan sát chính, trọng điểm trên những thẻ trúc kia, tựa hồ cũng đang phát tán ra lực lượng kỳ dị, mà cũng bởi lực lượng kỳ dị tản ra ngưng tụ trên thạch kiếm, mới khiến thạch kiếm bộc phát ra uy lực kinh khủng như thế, có thể chống lại Âm Dương Kính.
- Thật sự kỳ quái, chuôi này thạch kiếm lại có thể mượn nhờ lực lượng của thẻ trúc, đây là chuyện ta chưa từng nghe qua.
Trong lòng Chu Văn hơi nghi hoặc một chút.
Sách cùng kiếm, nguyên bản là hai loại đồ vật không hợp nhau, hiện tại kiếm mượn thư khí, thật kỳ dị.
Lưu Vân hướng Chu Văn nháy mắt, sau đó lại nhìn một chút Tỉnh Đạo Tiên đang đau khổ đối kháng thạch kiếm trong đại điện.
Chu Văn lập tức hiểu ý của Lưu Vân, thừa dịp hắn bệnh đòi mạng hắn, hiện tại Tỉnh Đạo Tiên toàn lực đối kháng của thạch kiếm, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất giết chết hắn.
Chu Văn cũng có chút tâm động, nếu chém giết Tỉnh Đạo Tiên tại đây, như vậy sau này hắn cũng không cần lo lắng đề phòng Tỉnh Đạo Tiên, sợ bản thân sơ ý một chút bước theo gót Tửu Gia cùng Hạ Cửu Hoang.
Thời điêm đang nghĩ có nên liều một phen hay không, Âm Dương Kính trong tay Tỉnh Đạo Tiên đột nhiên nhất chuyển, Thần quang bên trên mặt kính biến từ bạch thành hắc, phun về phía thạch kiếm.
Chỉ nghe một tiếng kiếm ngân vang, thạch kiếm vào lúc này ra khỏi vỏ, hóa thành một đạo kiếm quang chém về phía Tỉnh Đạo Tiên.
Thần quanh của Âm Dương Kính không ngăn được thạch kiếm, bị trực tiếp chém ra, mắt thấy thạch kiếm sắp trảm phía trên Âm Dương Kính.
Trong lòng Chu Văn và Lưu Vân đều mừng thầm, nếu Âm Dương Kính bị chém vỡ, tự nhiên nhất hồn mà Âm Dương Kính giam cầm, có thể thoát khốn.
Coong!
Thạch kiếm sắp chém lên Âm Dương Kính trong tích tắc, Âm Dương Kính trong tay Tỉnh Đạo Tiên đột nhiên lùi lại, một đồ vật giống như ngọc tỉ đập về phía thạch kiếm.
Thạch kiếm leng keng một tiếng rơi trên mặt đất, bị ngọc tỉ kia trấn áp, giãy dụa lấy muốn thoát khốn, mắt thấy sắp lật ngược ngọc tỉ.
Tỉnh Đạo Tiên không để ý đến ngọc tỉ và thạch kiếm kia, nhanh chóng phía sau bên trong đại điện, lóe lên mất tung ảnh.
Lúc hắn cơ hồ xông vào trong đại điện chất đống thẻ trúc, ngọc tỉ bị kiếm quang chém thành hai nửa, trực tiếp vỡ vụn hủy diệt.
Thạch kiếm lăng không dạo qua một vòng, nhưng không truy vào phía sau cung điện, chẳng qua về bên trong vỏ kiếm.
- Đáng chết, chúng ta hẳn nên sớm động thủ.
Lưu Vân hối hận nói.
Chu Văn lại lắc đầu nói:
- Vô dụng, Tỉnh Đạo Tiên cảm ứng được sát ý của chúng ta đối với hắn, mới đột nhiên liều mạng, chúng ta ra tay sớm hay muộn cũng thế.
- Làm sao bây giờ? Có thạch kiếm trấn thủ đại điện, chúng ta chỉ sợ không có cơ hội giống như Tỉnh Đạo Tiên xông vào.
Lưu Vân nói.
- Nếu không vào được, chỉ có thể đợi.
Chu Văn rời khỏi cửa chính, nhìn về phía Ma Giáp Hổ Phách tướng đang đại chiến với thập nhị Kim Nhân.
Ma Giáp Hổ Phách tướng càng đánh càng hăng, mặc dù còn có chút thế yếu, nhưng đã có thể đứng vững trước thế công như vũ bão của thập nhị Kim Nhân, không chật vật như trước.
Nhìn trong cơ thể hắn điên cuồng thiêu đốt Tử diễm, cũng Ma hổ cuồng nộ, trong lòng Chu Văn không khỏi khẽ động.
- Cổ Hoàng kinh là Nguyên Khí quyết chiến đấu hình. Mệnh hồn Nghịch Sinh Cổ Hoàng là Mệnh hồn càng đánh càng mạnh, giống mấy phần so với Ma Giáp Hổ Phách tướng, không biết có thể tham khảo mô thức này của Ma Giáp