- Ta nhẫn. . . Ta nhẫn. .
Hứa Ái khóe mắt run rẩy, trong lòng có tâm giết người.
Nhưng nơi này là Liên bang, mà trên thân Hứa Ái lại có nhiệm vụ đặc thù, tuyệt đối không thể bại lộ thân phận của mình, cho nên nàng vẫn kiềm nén lại xúc động bạt tai Cách Liệt.
- Các ngươi phải về học viện sao?
Chu Văn hỏi ba người Cách Liệt.
Tin tức của Âu Dương Lam thật nhạy bén, Chu Văn vừa mới vừa về tới học viện, liền nhận được cuộc gọi điện thoại từ nàng, gọi Chu Văn đến tối đi ăn cơm chung.
Chu Văn đáp ứng, thật lâu rồi hắn không thấy Chu Lăng Phong cùng Âu Dương Lam, mượn việc ăn cơm tốt gặp mặt đỡ nhớ.
Thay quần áo mới cho Nha Nhi, mang theo Nha Nhi cùng đi ăn cơm.
Nhưng đến lúc đó về sau, Chu Văn mới phát hiện Chu Lăng Phong không có tại đây, ngoại trừ Âu Dương Lam bên ngoài, còn có một nữ hài thoạt nhìn hai mươi tuổi.
Cô bé kia dĩ nhiên là Thượng Sam Nại Tự giả mạo Hứa Ái, nàng nhìn thấy Chu Văn cùng Nha Nhi cũng hơi ngẩn ra, lúc này mới nhận ra, Chu Văn lại là cái tên gia hỏa dám nói Đại Thiên Ma quá yếu.
- Đến đây Chu Văn, ta giới thiệu cho ngươi, đây là tiểu nữ nhi Hứa Ái…
Âu Dương Lam lôi kéo Chu Văn ngồi bên cạnh mình.
Âu Dương Lam không để Chu Văn ngồi bên cạnh Hứa Ái, bởi vì nàng hiểu rõ Chu Văn, biết Chu Văn căn bản sẽ không cùng nữ sinh nói chuyện phiếm, để cho hắn ngồi bên cạnh Hứa Ái, hắn cũng không nói cái gì.
- Tiểu Ái, đây là Nha Nhi, là cô nhi Chu Văn thu dưỡng, ngươi chớ nhìn hắn lạnh lùng, nhưng thực tế hắn rất tốt bụng.
Âu Dương Lam giải thích lai lịch Nha Nhi, đồng thời tô điểm cho Chu Văn.
- Hoàn cảnh như hiện tại, người ái tâm như vậy đã không còn mấy.
Hứa Ái khẽ cười nói.
- Đúng vậy, Tiểu Văn chẳng những có ái tâm, mà lại thiên phú dị bẩm, học một biết mười.
Những lời Âu Dương Lam khen Chu Văn, khiến bản thân hắn nghe cũng hơi đỏ mặt.
- Ta không…
Lời Chu Văn còn chưa nói xong, đã bị Âu Dương Lam chặt đứt.
Âu Dương Lam nghe mở đầu của Chu Văn, biết hắn nói không có thời gian, nàng hiểu rất rõ Chu Văn, cho nên không chút do dự tiếp lời nói:
- Chu Văn, hắn không có vấn đề gì, ngược lại thời gian còn sớm, chờ cơm nước xong xuôi, các ngươi chính mình ra ngoài đi một chút, có vấn đề gì về mặt tu hành, ngươi cứ hỏi Tiểu Văn, hắn ở phương diện này tuyệt đối là thiên tài.
Âu Dương Lam nghĩ thầm, thật vất vả lắm mới tìm được một nữ tử không bị Chu Văn dọa đi, Âu Dương Lam cảm thấy cơ hội này ngàn lần không thể bỏ qua.
Nàng thực sự bận tâm, loại tính cách như Chu Văn, về sau sẽ không tìm được vợ.
- Nha Nhi, Lam tỷ xinh đẹp dẫn ngươi đi chơi được không?
Cơm nước xong xuôi về sau, Âu Dương Lam muốn đem Nha Nhi mang đi, miễn cho Nha Nhi ảnh hưởng đến cuộc trò chuyện của hai người.
Nha Nhi nghiêng đầu qua, khuôn mặt nhỏ ghé vào bở vài Chu Văn, hoàn toàn không để ý đến Âu Dương Lam.
- Không có việc gì, ta mang nàng đi theo, nàng sợ người lạ.
Chu Văn nói.
- Ngươi cứ như vậy sẽ làm hư nàng.
Âu Dương Lam bất đắc dĩ, mặc dù miệng nàng lợi hại, tuy nhiên lại không đánh lòng cưỡng ép Nha Nhi đi, đành phải để Nha Nhi đi theo Chu Văn.
- Lam tỷ, ta cũng thích tiểu bằng hữu này, ngươi không cần lo lắng.
Hứa Ái nói.
- Ta an tâm.
Âu Dương Lam không khỏi thầm khen Hứa Ái xác thực hiểu chuyện.
Chu Văn cùng Hứa Ái cùng đi ra nhà hàng, Hứa Ái thấy Chu Văn không nói lời nào, liền chủ động mở miệng nói:
- Chu Văn, ta có một chút vấn đề về mặt tu luyện muốn thỉnh giáo ngươi, thuận tiện đi sân luyện tập sao?
- Có thể.
Chu Văn thấy thời gian còn sớm, mà trước đó hắn đã đáp ứng Âu Dương Lam, hắn cũng không thể trực tiếp rời đi, nhẹ gật đầu.
Hứa Ái thấy Chu Văn đáp ứng, trong mắt lóe lên một tia gian xảo, thầm nghĩ:
- Hôm nay ta để ngươi biết cái gì là nhân ngoại hữu nhân, thiên