Bành bành!
Quyền va chạm, huyết hỏa giao phong.
Chu Văn cùng Lý Huyền như găm trên mặt đất, hai chân không nhúc nhích, nhưng hai tay lại điên cuồng công kích, một quyền lại một quyền trực tiếp nện trên lồng ngực đối phương.
Đám người Phong Thu Nhạn và Toa Đế đều phát lạnh, cái này không phải là chiến đấu, căn bản chính là liều mạng, người không biết còn tưởng rằng, Chu Văn cùng Lý Huyền có thâm cừu đại hận gì đây.
- Huấn luyện viên chiến đấu như vậy, tựa hồ đang dùng nhược điểm của mình chiến đấu với ưu điểm của hội trưởng, tại sao phải làm vậy?
Phong Thu Nhạn nhíu mày trầm tư.
Toa Đế nói:
- Hẳn muốn đánh cược lần cuối? Thể lực và lực lượng của hắn đều xuống dốc, nếu tình huống chiến đấu bình thường, chờ thể lực và lực lượng của hắn giảm xuống trong phạm vi lớn về sau, chỉ có thể nhận thua, cho nên muốn trước khi tình huống kia phát sinh, cuối cùng trùng kích, hy vọng có thể thay đổi cục diện.
Phương Nhược Tích lắc đầu nói:
- Không đúng, cứ liều mạng như vậy, căn bản không thay đổi cục diện cơ hội, huấn luyện viên sẽ không làm quyết định ngu xuẩn như vậy, hắn nhất định có đạo lý của hắn.
- Vết thương trên người hắn càng ngày càng nặng, vết thương trên người Lý Huyền đã tự động chữa trị, mà cứ tiếp tục như vậy chỉ khiến Mệnh hồn trùng giáp của Lý Huyền càng ngày càng mạnh, ta thực sự hiểu, huấn luyện viên còn cơ hội gì nữa, trừ phi hắn sử dụng ngoại lực như Phối sủng, mới có thể nghịch chuyển cục diện hiện tại.
Toa Đế có được năng lực Odin Chi Nhãn, nên hiểu rõ tình huống hiện tại.
Mặc dù thân thể Chu Văn cường hãn, nhưng thừa nhận nhiều công kích như vậy, vết thường trên người không nhẹ, nhưng hắn vẫn không định lui lại, vẫn điên cuồng đối công cùng Lý Huyền.
- Còn thiếu một chút. . . Vì cái gì vẫn không thể tấn thăng. . . Rốt cuộc kém tại chỗ nào. .,
Rõ ràng Chu Văn cảm giác được, Nghịch Sinh Cổ Hoàng bên trong cơ thể mình bởi tích lũy quá nhiều Sinh Mệnh tinh khí, như núi lửa sắp bộc phát, nhưng không biết tại sao những năng lượng kia lại không thể nào bạo phát, khiến Nghịch Sinh Cổ Hoàng hoàn thành tiến hóa cuối cùng.
- Tại sao? Rốt cuộc sai lầm chỗ nào? Ma Giáp Hổ Phách tướng có thể thông qua sát khí cùng hỏa diễm không ngừng tích lũy cùng bùng cháy, khiến Ma giáp không ngừng mạnh lên, tại sao ta tích lũy Sinh Mệnh tinh khí lại không thể thôi động Mệnh hồn Nghịch Sinh Cổ Hoàng tiến hóa? Rốt cuộc còn thiếu cái gì?
Chu Văn một bên chiến đấu, một bên khổ sở suy nghĩ.
Răng rắc!
Bên trên xương sườn Chu Văn đã xuất hiện vết rách, khóe miệng cũng tràn ra tơ máu, nội tạng cũng bắt đầu tổn hại, xuất hiện vết rách, có máu tươi chảy ra.
- Nghĩ biện pháp để bọn hắn dừng lại đi, lại tiếp tục, thân thể Chu Văn sắp không chịu nổi.
Toa Đế nhìn thấy thân thể Chu Văn bị thương hơi nghiêm trọng, vạn nhất nội tạng phá toái, vậy thật sự phiền toái lớn.
- Bọn hắn sẽ không làm thật chứ? Đến thời điểm này, hội trưởng hẳn chủ động dừng tay mới đúng chứ? Chẳng lẽ nói, hội trưởng giận thật?
Cách Liệt nói.
Phong Thu Nhạn lắc đầu nói:
- Không có khả năng, hội trưởng không phải người như vậy, hắn không đinh chỉ, hẳn có nguyên nhân.
- Bị thương như vậy, còn không ngừng tay, ta thực sự không nghĩ ra được, còn có thể có nguyên nhân gì.
Cách Liệt nói.
- Áp lực.
Cổ Điển từ đầu đến cuối không nói câu nào, đột nhiên mở miệng nói.
- Cái gì?
Đám người Toa Đế không nghe rõ Cổ Điển nói cái gì.
- Áp lực.
Cổ Điển lại lặp lại một lần, cũng không có ý định giải thích.
Lần này Toa Đế và Cách Liệt đều nghe rõ ràng, tuy nhiên lại không biểu ý của Cổ Điển là gì?
- Ta hiểu được, không sai, là áp lực. .
Hai mắt Phong Thu Nhạn tỏa sáng, tán thưởng nói.
- Có ý gì?
Cách Liệt không hiểu nhìn về phía Phong Thu Nhạn hỏi.
Phong Thu Nhạn nhìn Chu Văn chiến đấu nói:
- Huấn luyện viên hắn muốn đột phá, hắn dùng phương thức mình không am hiểu chiến đấu, bởi hắn muốn đột phá