Thượng Sam Nại Tự nhìn chằm chặp Chu Văn, thù mới hận cũ cùng một chỗ xông lên đầu, vẫy tay, đem Thảo Thế kiếm trở lại, muốn xông lên đại chiến với Chu Văn.
Đột nhiên!
Nơi xa truyền đến một tiếng như thanh âm quái điểu thét dài, Thượng Sam Nại Tự nghe được thanh âm kia, hận hận trừng Chu Văn liếc mắt, trên thân nổ tung sương trắng, sau đó cứ như vậy biến mất.
- Cái gì Đại Thiên Ma, cũng không gì hơn cái này đi, một quyền bị đánh chạy. Còn trên Ma phương muốn nói cái gì đánh bại Bạo Quân Bỉ Mông rửa sạch nhục nhã, nàng xác định không muốn làm trò cười sao?
- Vẫn là Bạo Quân Bỉ Mông lợi hại, mà chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông cũng lợi hại không kém.
- Có ai biết người tuổi trẻ kia là ai chăng? Là người Lục đại gia tộc anh hùng sao?
- Không. . . Hắn không phải người Lục đại gia tộc anh hùng….
Lúc này có một người trung niên lại cố nén hưng phấn, tự nhủ.
Trên vai của hắn còn khiêng một đài camera cao tốc, vừa rồi trận chiến giữa Thượng Sam Nại Tự và Chu Văn đã bị hắn quay được.
Hắn là một phóng viên, vốn định đến Quy Xác đảo thử thời vận, nhìn một chút có thể gặp được Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm tàn phá bừa bãi hay không, ai biết vừa lúc phát hiện được cuộc chiến này.
Làm một người phóng viên, tin tức của hắn vẫn tính linh thông, vừa lúc cũng biết Chu Văn, dù sao Chu Văn là đệ tử Vương Minh Uyên, lúc trước có rất nhiều người biết, hắn cũng vì chuyện này mới biết Chu Văn.
Nguyên bản hắn còn muốn qua phỏng vấn Chu Văn, nhưng sau khi Thượng Sam Nại Tự độn thổ rời đi, rất nhanh Chu Văn biến mất.
Phóng viên đành phải ngựa không ngừng vó trở về, sai đồng sự thu được video về sau, dùng tốc độ nhanh nhất viết xong bản thảo, phối hợp hình ảnh đăng lên.
Đại Thiên Ma leo lên vị trí đệ nhất bảng xếp hạng về sau, một mực bền lòng vừng dạ, nhưng người thực sự thấy nàng chiến đấu không nhiều.
Đoạn hình ảnh này vừa ra, rất nhanh tạo thành oanh động rất lớn, không chỉ người bình thường, coi như Lục đại gia tộc anh hùng, cũng muốn nghiên cứu năng lực Đại Thiên Ma, đoạn video này rất nhanh trở thành tư liệu quý giá nghiên cứu Đại Thiên Ma.
Dân chúng bình thường cũng không để ý cái gì Đại Thiên Ma, bọn hắn quan tâm trọng điểm chỉ có hai chuyện.
Chu Văn là chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông và Đại Thiên Ma bị Chu Văn sử dụng Bạo Quân Bỉ Mông một quyền đánh chạy.
- Bạo Quân Bỉ Mông thật sự quá mạnh, đáng tiếc bảng xếp hạng chi chiến vừa rồi, Bạo Quân Bỉ Mông không có cơ hội khiêu chiến Thái Tuế, bằng không nói không chừng Bạo Quân Bỉ Mông mới thật sự là đệ nhất.
- Còn tưởng rằng Đại Thiên Ma có gì đặc biệt hơn người, nguyên lai cũng chỉ đến thế, ngay cả đệ tứ Bạo Quân Bỉ Mông cũng không đỡ được, bị một quyền đánh chạy, nếu gặp được đệ nhất Thái Tuế lần trước, không phải đến cơ hội chạy trốn cũng không có sao?
- Những tên Hải ngoại kia, tự cho rằng mình rất mạnh, hiện tại xem ra kém cỏi.
- Chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông gọi là Chu Văn đi, ta nhớ hình như hắn là học sinh của Vương Minh Uyên.
- Vương Minh Uyên là Vương Minh Uyên, Chu Văn là Chu Văn, căn bản không phải một chuyện, ta nghe nói Chu Văn là người An gia Lạc Dương.
- Chỉ sợ hắn sẽ giống như Vương Minh Uyên, đến lúc đó Liên bang chúng ta còn khó hơn.
…………
Thượng Sam Nại Tự thấy những báo cáo này, kém chút bị tức giận thổ huyết.
Nếu như không phải nữ hộ vệ sử dụng sử dụng ám hiệu khẩn cấp để nàng rút lui, nàng há không đánh mà lui, kết quả không biết tên hỗn đản này, đem hình ảnh chế tác kèm theo tiêu đề như thể nàng một quyền đánh chạy, loại cắt ghép kia cố ý đề cao Chu Văn.
- Khốn nạn, đừng để ta biết ai biên tập đoạn hình ảnh này, ta nhất định phải lột xương rút da hắn.
Thượng Sam Nại Tự giận không kiềm chế được.
Nguyên bản nàng không ngờ Chu Văn là chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông, đã khiến nàng hết sức phiền muộn, còn bị kẻ khác viết thế này, như nàng sợ hãi Bạo Quân Bỉ Mông của Chu Văn, thực sự khiến nàng nuốt không trôi.
- Tiểu thư, ngươi không nên sử dụng Đại Thiên Ma vào thời điểm này, hiện tại Đại Thiên Ma đã sớm bạo lộ, khiến chúng ta