Có điều Chu Văn luôn cảm giác kỹ năng Mê Hoặc Chí mạng này hơi khó chịu, trong lòng tính toán:
- Đều là kỹ năng Độc hệ, không biết có thể đem Độc Long chưởng kết hợp với Mê Hoặc Chí mạng không?
Chu Văn cẩn thận nghiên cứu hai loại Nguyên Khí kỹ, hai loại Nguyên Khí kỹ ngoại trừ sử dụng vị trí khác biệt trên thân thể, kỳ thật phương diện khác hết sức tương tự.
Chúng đều dùng Nguyên khí hóa độc, đều dùng độc tố thủ thắng, tựa hồ cũng không phải không có khả năng kết hợp.
- Nếu đem lực lượng Độc hệ của Mê Hoặc Chí mạng dùng trên tay, vậy thì tốt.
Chu Văn vẫn quen sử dụng tay, mà không phải dùng tóc.
Thế Chu Văn lại bắt đầu nghiên cứu, hi vọng có thể kết hợp cả hai với nhau.
Quá trình cũng không có dễ dàng như vậy, mặc dù đồng dạng dùng Nguyên khí hóa độc, nhưng phương thức vận chuyển Nguyên khí khác nhau, Chu Văn nghiên cứu thật lâu, phát hiện mong muốn đem hai loại Nguyên Khí quyết dung hợp làm một là chuyện không tưởng, chỉ có thể thử lại một chút, tìm một loại Nguyên Khí kỹ nào đó thay đối kỹ xảo vận chuyển Nguyên khí.
Đến thời gian ước định, Chu Văn lần nữa đi tới Lữ gia, lần này Lữ gia vẫn nhiệt tình tiếp đón, thế nhưng so với thời điểm lần đầu tiên đến, lại khách khí hơn nhiều, còn thêm mấy phần long trọng.
Chủ sự hiện tại của Lữ gia là Lữ lão gia tử, tự mình ra nghênh tiếp Chu Văn, mà ngữ khí hoàn toàn không bởi tuổi tác của Chu Văn, mà đối đãi hắn như vãn bối.
Chu Văn biết tám chín phần liên quan đến trận chiến của mình và Thượng Sam Nại Tự, Lữ gia mới phá lệ coi trọng hắn như vậy.
Tiến nhập Lữ gia về sau, Chu Văn thấy Lữ gia mời tới những người khác, người Trương gia tới là Trương Tiêu, người Hạ gia tới Chu Văn không nhận ra ai.
Có điều người Hạ gia kia, nhìn vẻ mặt Chu Văn rất cổ quái, không cừu hận cũng không đến mức thân cận.
Chu Văn vẫn có thể lý giải, hắn giết chết Hạ Cửu Hoang, mà Hạ Cửu Hoang đối với Hạ gia mà nói chính là người sáng lập, nhưng lại cơ hồ muốn hủy diệt Hạ gia, cho nên thái độ của bọn hắn đối với Chu Văn, lại hết sức khó xử.
Lữ lão gia tử cũng không nói thêm gì, sau khi nói rõ chi tiết Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm kia, mang theo mọi người lên đường, đi đến địa phương Dị thứ nguyên sinh vật kia thường xuất hiện nhất.
Nửa tháng trước, sinh vật phá cấm tập nập ẩn hiện tại khu vực phụ cận Vọng Hải thành, tạo thương vong hàng loạt, thậm chí có một lần vọt vào Vọng Hải nội thành đại khai sát giới, tạo thành tổn thất không đo đếm được.
Nhưng thời gian gần nhất nửa tháng, sinh vật phá cấm kia ngược lại ít tới gần bờ biển, phần lớn thời gian xuất hiện tại đây, mà số lần xuất hiện càng ít đi.
Lữ gia một mực phái người giám thị Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm kia, mặc dù không dám tới gần, có điều dùng sự hiểu biết của Lữ gia đối với khu vực này, sinh vật phá cấm kia hẳn ở trên hòn đảo kia.
Khoảng cách hòn đảo kia đến Vọng Hải thành không tính quá xa, có điều nó lại khác sáu tòa Quy Mộ, đó là một hòn đảo chân chính, mà không phải Dị thứ nguyên lĩnh vực.
Lữ gia phái đội Hải Quy, đưa bọn hắn đến hòn đảo kia, từng Sử thi cường giả Lữ gia thao túng Sử thi Hải Quy, trên mặt biển tốc độ cao di chuyển.
Chu Văn đứng trên một đầu Hải Quy, ngắm nhìn phương xa, Trương Tiêu mang theo Bạch Hạc đội, cưỡi Bạch Hạc của bọn hắn bầu trời bay lượn, cũng không ngồi trên Hải Quy.
Có điều thời gian không đến một tiếng, hòn đảo kia đã gần ngay trước mắt.
- Tình báo của Lữ gia chúng ta, đều báo toàn bộ cho các vị, nếu các vị nắm chắc có thể lên đảo chém giết Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm, nếu không nắm chắc, hi vọng các vị không nên mạo hiểm, dù sao sinh mệnh trọng yếu. Còn nữa, mặc dù hòn đảo này không phải Dị thứ nguyên