- Chúc mừng ngươi, đã luyện thành Thần cấp đao thuật, rất mạnh.
Chu Văn nhìn thoáng qua Long Lân giáp, từ đáy lòng nói.
Phong Thu Nhạn thu đao, lại lắc đầu nói:
- Dù cho Thần cấp đao thuật, nhưng vẫn bại, nếu không phải huấn luyện viên kịp thời thu đao, ta đã đầu một nơi thân một nẻo.
Trúc đao trong tay Chu Văn đã vào vỏ, cười nói:
- Xem như ngang tay đi, ta mặc Thần thoại áo giáp trên người, biết ngươi không thể thương tổn ta, cho nên mới cân nhắc vấn đề thu đao, bằng không kết quả lưỡng bại câu thương.
Phong Thu Nhạn y nguyên lắc đầu nói:
- Dưới tình huống như vậy có thể thu phóng tự nhiên, huấn luyện viên xác thực mạnh hơn ta nhiều, ta cần phải nổ lực hơn nữa.
Trong lòng Chu Văn xấu hổ, một đao kia của Phong Thu Nhạn có thể sánh ngang với Thiên Ngoại Phi Tiên của hắn, có điều Chu Văn ngoại trừ nhất chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên, còn một chiêu Trảm Tiên, hơn nữa hắn quen thuộc chiến đấu đẳng cấp cao, cho nên dưới tình huống như vậy còn dư lực phản ứng.
Nếu đơn thuần đao pháp, nhất đao vừa rồi của Phong Thu Nhạn hoàn toàn không kém Thiên Ngoại Phi Tiên.
- Đao cuối cùng kia không phải một bộ phận của Vạn Đao Triều Thánh chứ?
Chu Văn hỏi.
Phong Thu Nhạn nói:
- Trước kia không phải, hiện tại một đao này gọi là Vạn Đao Triều Thánh, Vạn Đao Triều Thánh lúc trước coi như khúc dạo đầu đi.
Chu Văn thấy Phong Thu Nhạn đặt cái nào cũng được miễn hắn thích.
Đang chuẩn bị muốn về phía Nha Nhi, đột nhiên nghe được một thanh âm truyền đến:
- Thật sự đặc sắc, người trẻ tuổi không đến hai mươi tuổi lại có thể sử dụng thân pháp và đao pháp lợi hại như vậy, do thời đại này quá mạnh hay nhân loại trước kia quá yếu? Thật khiến người ta hâm mộ.
Chu Văn nghe được thanh âm này, lập tức kêu không tốt, quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy bapv chậm rãi tới, hắn rõ ràng còn cách nơi này rất xa, nhưng mỗi bước đi của hắn, thoạt nhìn bộ pháp không lớn, nhưng tốc độ cao tiếp cận đám người Chu Văn, đi mấy bước thôi đã cách bọn hắn không đến trăm mét.
- Âm Phù Vương, ngươi còn dám xuất hiện ở trước mặt ta, không sợ Đế Đại nhân tức giận sao?
Chu Văn nhìn thoáng qua cánh tay của Âm Phù Vương, một tay hắn tự đoạn lúc trước, hiện tại đã khôi phục.
Âm Phù Vương lại khinh thường nói:
- Ngươi không cần hù ta, phong cấm không phá, mặc dù nàng là Mạt Thế Đại Thần, cũng đừng hòng sớm thoát khỏi địa phương Kỳ sơn kia, hôm nay không có người kia, ta xem còn ai có thể đảm bảo ngươi.
Nói xong, thân hình Âm Phù Vương như quỷ mị xuất hiện trước mặt Chu Văn, một bàn tay như thủy tinh đâm về phía Chu Văn.
Phong Thu Nhạn không chút do dự rút đao liền chém về phía Âm Phù Vương, đó chính là chiêu Vạn Đao Triều Thánh hắn vừa ngộ ra.
Chu Văn thấy Phong Thu Nhạn ra tay, trong lòng thầm kêu hỏng bét, cũng chỉ có thể rút đao chém về phía Âm Phù Vương.
Hai người một tả một hữu chém về phía Âm Phù Vương, đều nhanh đến mức cực hạn, nhưng Âm Phù Vương lại một bay đỡ đao, tuy lưỡi đao sắc bén như vô pháp làm bị thương thủy tinh thủ kia.
Chu Văn trực tiếp buông Trúc đao, một chưởng vỗ về trán Âm Phù Vương, Phong Thu Nhạn cũng trực tiếp thu hồi Mệnh hồn Đao, bàn tay hóa đao chém về phía hông Âm Phù Vương.
Thân thể Âm Phù Vương hơi nghiêng, ném Trúc đao đưa tay đối chưởng Chu Văn, đồng thời một chân nâng lên, đá về phía Phong Thu Nhạn.
Bành!
Chu Văn cùng Phong Thu Nhạn cơ hồ đồng thời bị chấn bay ra ngoài, Chu Văn trên không trung hô một tiếng "Chia nhau chạy", liền lăng không nhất chuyển, bay đến bên người Nha Nhi, nhanh chóng chạy về phía đằng xa.
Phong Thu Nhạn cố nén khí huyết sôi trào trong lòng ngực, hướng về một bên khác chạy.
- Nơi này cách Kỳ sơn vô cùng xa, ngươi không chạy tới đó đâu?
Âm Phù Vương cười lạnh đuổi theo, cơ hồ chớp mắt đến sau lưng Chu Văn.
Chu Văn thấy hắn truy hướng mình, ngay lập tức không do dự nữa, triệu hồi ra Thổ Hành Thú, liên tục mấy lần độn thổ hướng phương xa.
Chu Văn sở dĩ không dùng một lần độn thổ, hi vọng Âm Phù Vương có thể đuổi theo, không truy hướng Phong Thu Nhạn nữa.
Cũng may Âm Phù Vương rất tự tin, cũng không có dự định bắt