Chu Văn bị Tuyết Y nữ nhân ôm, cảm giác trên thân truyền đến từng đợt hàn băng, như rơi trong hầm băng.
Còn may bản thân Tuyết Miêu là Dị thứ nguyên sinh vật Băng hệ, đối với hàn khí có sức chịu đừng không tệ, bằng không nói không chừng Chu Văn phải giả vờ bị hàn khí trên người nàng làm đông cứng mới được.
Tuyết Y nữ nhân rất nhanh xuyên qua hắc vụ cuồn cuộn trên bầu trời, đi lên đỉnh mỏm núi.
Chu Văn dò xét bốn phía, đột nhiên kinh hãi phát hiện, từ trên nhìn xuống, hắc vụ cuồn cuộn bao phủ đại địa lại trong suốt, từ phía trên có thể nhìn thấy phía dưới rõ ràng.
Trong lòng Chu Văn thầm kêu nguy hiểm thật, còn may thời điểm hắn lên núi, chỉ sử dụng lực lượng Tuyết Miêu bình thường, bằng không đám Dị thứ nguyên sinh vật kia đã sớm phát hiện dị thường.
Có điều trong lòng Chu Văn vẫn thấp thỏng, không biết mình biến thân Tuyết Miêu, có thể lừa được Tuyết Y nữ nhân hay không, bởi nhìn dáng dấp nàng tám chín phần là tồn tại Khủng Cụ cấp.
Cũng may Tuyết Y nữ nhân tựa hồ không phát hiện Chu Văn có vấn đề, lên đỉnh núi về sau, ôm Chu Văn hướng về một tòa kiến trúc tới.
Lúc này Chu Văn mới phát hiện, trên đỉnh núi này, lại là một tòa băng thành, nữ nhân đi tới băng thành về sau, Xà quái nhân kia đi theo sau.
- Một đầu Tuyết Miêu như vậy, ngươi đem nó trở về làm gì? Trực tiếp ném nó vào hư không lôi điện chẳng phải xong việc.
Xà quái nhân nói.
- Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm.
Tuyết Y nữ nhân nói xong, rất nhanh đến một căn phòng bên trong băng thành bảo đỉnh.
Trong phòng này trống rỗng, bên trong trưng bày một bộ quan tài.
Tuyết Y nữ nhân đi đến trước bộ quan tài, nắp quan tài tự động mở ra, nàng ôm Chu Văn nằm sau khi đi vào, nắp quan tài tự động đóng vào.
Chu Văn rất nhanh liền phát hiện, Tuyết Y nữ nhân kia lại nằm trong quan tài ngủ sau, nàng thoạt nhìn như nhân loại, nhưng thân thể so với hàn băng còn lạnh lẽo hơn.
- Nàng sẽ không ngủ mãi như vậy chứ?
Chu Văn theo tay áo bên trong tuyết y của nàng ra ngoài, bò tới không trung quan tài, quay đầu nhìn nữ nhân một chút, phát hiện làn da nữ nhân này biến thành ngọc thạch, nếu không phải biết nàng từ trước, hắn còn tưởng nàng là một tòa băng điêu, không chút sinh cơ nào.
Xuyên thấu qua quan tài, có thể nhìn thấy tình huống bên trong phòng, nhưng nhìn xa lại không thấy gì, mặc dù thành bảo đều làm từ băng, nhưng tường băng cực dày, kỳ thật không thấy được gì.
Có Tuyết Y nữ nhân ở bên cạnh, Chu Văn cũng không dám triệu hoán Đế Thính ra ngoài.
Nếu nữ nhân kia phát hiện hắn có thêm một vòng tai trên lỗ tai, tự nhiên biết đầu Tuyết Miêu có vấn đề.
- Xem ra thật sự do lúc truyền tống xuất hiện sai lầm, nơi này không phải địa phương đỉnh đồng thau cần truyền tống tới, ta phải nhanh chóng trở lại nơi truyền tống về mới được.
Chu Văn nhìn Tuyết Y nữ nhân ngủ say, nghĩ thầm:
- Nàng rốt cuộc ngủ say hay giả ngủ, thừa dịp thời điểm nàng không sử dụng Khủng Cụ hóa, có lẽ công kích của ta vẫn có tác dụng với nàng.
Nghĩ như vậy, Chu Văn không dám hành động thiếu suy nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định đợi thêm một chút, thời gian còn có ba mười giờ nữa, tạm thời không cần lo lắng vấn đề lối đi đóng cửa.
Không gian bên trong quan tài cũng không lớn, Chu Văn không có không gian dư thừa chuyển động, chỉ có thể ghé vào bên trong quan tài nghỉ ngơi, chờ đợi cơ hội.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mấy giờ đi qua, nữ nhân kia vẫn ngủ say như cũ, không nhúc nhích tẹo nào, thậm chí không hề hô hấp, khiến Chu Văn hoài nghi, Tuyết Y nữ nhân này căn bản là một tượng băng.
Không còn cách nào khác, Chu Văn chỉ có thể nhẫn nãi tiêp tục chờ, một lát sau, đột nhiên nghe được thanh âm đương đương truyền đến, giống thanh âm đồng hồ bào thức, nhưng lại có chút khác biệt, thanh âm thanh thúy hơn chút.
Chu Văn nghe được thanh âm kia vang lên mười hai lần, sau đó nữ nhân cuối cùng mở mắt, sau đó ôm Chu Văn, đi ra khỏi quan tài kia.
Trong lòng Chu Văn thở dài một