Về bên trong băng bảo, Băng Nữ lần nữa sử dụng Già Thiên Linh, chẳng qua lần này sử dụng về sau, nàng tỏ ra hết sức yếu ớt, thoạt nhìn vô cùng hao tổn.
- Ngay cả Khủng Cụ cấp cường giả sử dụng Già Thiên Linh tiêu hao nghiêm trọng như vậy, không biết Già Thiên Linh có phải cái Linh Đang mà Đế đại nhân muốn hay không.
Chu Văn hiện tại đã có thể xác định, hắn không có thuận lợi truyền tống đến địa phương Đế đại nhân kỳ vọng, nhưng hình dáng Già Thiên Linh lại giống Linh Đang mà Đế đại nhân miêu tả như đúc, nhưng cũng có thể đơn thuần giống thôi chứ không là một.
Băng bảo lần nữa đi tới khu vực núi lửa, Băng Nữ lại đem băng bảo co nhỏ lại thành chiếc nhẫn nhỏ, thu băng bảo vào.
Chu Văn mang theo Băng Nữ cùng nhau đi đến núi lửa nói:
- Chính ở chỗ này, ngươi đi vào trong hồ lô đi.
Băng Nữ cau mày nói:
- Ngươi mở không gian thông đạo trước, ta đi vào cũng không muộn.
- Mặc dù ta không thông minh lắm, nhưng cũng không kẻ ngốc. Ta mở ra không gian thông đạo, ngươi trực tiếp tiến vào, lưu lại một người ta chờ chết ở đây,
Chu Văn hết sức kiên quyết lắc đầu nói.
Băng Nữ suy nghĩ một chút nói:
- Được rồi, đưa hồ lô cho ta.
Băng Nữ có lòng tin sẽ không bị cái hồ lô này vây khốn, cho nên cũng không quá mức cố chấp.
- Tốt, hiện tai ta sẽ mở không gian thông đạo, chờ một chút, chúng ta có thể truyền tống đi địa cầu.
Chu Văn nói xong, cầm hồ lô, trực tiếp đem hồ lô ném vào Hỗn Độn châu.
Hồ lô có khả năng bị đánh phá, nhưng Hỗn Độn lại Đại Thần chí bảo trong truyền thuyết, đoán chừng Băng Nữ không dễ dàng đánh vỡ Hỗn Độn châu trốn đi.
Băng Nữ rõ ràng còn chưa phát hiện, nàng được đưa vào một Không gian đặc thù, Chu Văn cũng không nói rõ ràng, chờ nàng đợi không kịp, lại đem nàng phóng xuất cũng không muộn.
Đương nhiên, Chu Văn phóng xuất, đơn thuần phóng xuất nàng ra khỏi hồ lô, nàng vẫn còn bên trong Không gian hỗn độn, miễn nàng làm hỏng hồ lô.
Hiện tại Chu Văn cũng không biết rốt cuộc đã tới thời hạn ba mươi sáu giờ chưa, không dám chậm trễ, trực tiếp hướng về núi lửa trước đó.
Hắn nào cần đánh mở Không gian thông đạo gì, Không gian thông đạo đỉnh đồng thau vẫn luôn mở, có điều thời gian chỉ có ba mươi sáu tiếng.
Cũng may thời điểm Chu Văn trở lại núi lửa có chất lỏng màu xanh lam, Không gian thông đạo trong Lam trì vẫn mở, Chu Văn không chút do dự chui vào, trong lòng của hắn còn có chút thấp thỏm, vạn nhất Không gian truyền tống xuất hiện sự cố, không biết có thể an toàn trở về Lộc Đài được không?
Trải qua thời gian dài truyền tống về sau, Chu Văn thấy chính mình về tới bên trong đỉnh đồng thau, Cửu Vĩ Yêu Hồ đang nhìn chằm chằm hắn, trong lòng lập tức vui vẻ.
- Lời ta nhờ ngươi chuyển, ngươi đã đưa đến hay chưa?
Cửu Vĩ Yêu Hồ hỏi Chu Văn.
- Mặc dù có chút khó khăn trắc trở, có điều cuối cùng vẫn gặp được Đế Tân, chuyển lời của ngươi tới.
Chu Văn nói xong, đem bảo châu Cửu Vĩ Yêu Hồ cho hắn trả về.
- Hắn có nói gì hay không?
Cửu Vĩ Yêu Hồ do dự hỏi.
- Hắn cũng nhờ ta chuyển một câu cho ngươi, có điều chỉ có một chữ Chờ.
Chu Văn đem lời Đế Tân truyền đạt lại cho Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Cửu Vĩ Yêu Hồ nghe xong lại hơi ngẩn ra, trên mặt hồ ly lại lô ra vẻ phức tạp của nhân loại, rất lâu sau mới há miệng thu hồi bảo châu trong tay Chu Văn về.
- Ngươi đi đi.
Cửu Vĩ Yêu Hồ không có ý định giết chết Chu Văn, thậm chí không hoài nghi lời nhắn Chu Văn mang về là thật hay giả?
Có lẽ trước đó hơi hoài nghi, nhưng nghe được chữ Chờ, nàng lại không hề hoài nghi nữa, bởi vì có một số việc, không phải người trong cuộc, không hiểu, người ngoài không bắt chước được.
Một chữ Chờ đơn giản, đã khiến Cửu Vĩ Yêu Hồ hiểu rất nhiều.
Chu Văn cũng không dám dừng lại ở đây quá lâu, bên trong Kỳ sơn này số lượng tồn tại kinh khủng nhiều lắm, ngoại trừ Cửu Vĩ Yêu Hồ bên ngoài, khẳng định còn có Khủng Cụ cấp