Điện thoại đột nhiên vang lên, Chu Văn nhìn thoáng qua dãy số, là Huệ Hải Phong gọi điện thoại tới.
Kết nối điện thoại về sau, thanh âm Huệ Hải Phong có chút ngưng trọng nói:
- Chu Văn, ngươi đang quan sát Ma phương chi chiến không?
- Đang xem.
Chu Văn hồi đáp.
- Ngươi có cảm giác Nhã kia có chút quen thuộc?
Huệ Hải Phong lại hỏi.
- Ngươi cũng cảm thấy hắn giống Chung Tử Nhã?
Chu Văn nói thẳng.
Huệ Hải Phong trầm mặc một hồi mới lên tiếng:
- Trên người hắn tựa hồ có bóng dáng lão sư.
Nguyên bản Chu Văn còn cảm thấy bản thân nghĩ quá rồi, hiện tại Huệ Hải Phong cũng cảm thấy như vậy, thoạt nhìn tám chín phần không sai, Chung Tử Nhã đã lựa chọn con đường vô cùng khó đi.
- Có thể chúng ta suy nghĩ quá, hắn không chắc chắn là Chung Tử Nhã.
Chu Văn nói.
Huệ Hải Phong cười khổ nói:
- Khả năng chúng ta đồng thời nhận lầm cực kỳ nhỏ, vẫn nên sớm tính toán tốt, trốn tránh không thể giải quyết vấn đề.
- Ngươi có ý gì?
Chu Văn hỏi, hiện tại hắn ngay cả Chung Tử Nhã ở nơi nào còn không biết, cũng không nghĩ ra biện pháp gì hợp lý.
- Vấn đề lúc trước lão sư hỏi chúng ta, ngươi còn nhớ rõ không?
Huệ Hải Phong hỏi ngược lại.
- Nhớ kỹ, hai con đường.
Chu Văn trả lời.
- Ta muốn đi con đường thứ nhất.
Huệ Hải Phong nói.
- Làm sao thử?
Chu Văn hỏi lại.
- Bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực, ta phát hiện không ít tài liệu kỳ dị, tỉ như Nguyên kim, Nguyên Tinh thường gặp, còn có một số loại hiếm gặp hơn, ta muốn thử một chút, xem có thể nghiên cứu ra đồ vật có thể đối kháng Dị thứ nguyên sinh vật. Nhân loại mấy ngàn năm nay, lợi dụng trí tuệ của mình trở thành chủ nhân Địa Cầu, có lẽ lần này, chúng ta vẫn luôn dựa vào trí tuệ thắng lợi.
Huệ Hải Phong nói.
- Con đường này không dễ đi.
Chu Văn biết con đường này khó khăn thế nào, An gia đầu nhiều tài nguyên như vậy, trước mắt nghiên cứu ra được đồ vật, đối kháng với Thần thoại sinh vật cũng không đem lại tác dụng lớn.
- Vậy thử một chút xem đi, có lẽ phía trước thật sự có thế giới mới cũng khó nói.
Chu Văn nói.
- Có thế giới mới hay không ta không quan tâm, ta chỉ muốn giữ lại những thứ đã từng.
Huệ Hải Phong dừng một chút, lại nói với Chu Văn:
- Chu Văn, tuyệt đối không nên đi con đường kia.
Chu Văn biết Huệ Hải Phong nói đến con đường nào, thế nhưng hắn lại trầm mặc, hắn không biết mình có thể đi con đường kia hay không?
Nếu con đường Mê Tiên kinh kia không thông, nhất định phải chọn một loại giữa Thủ Hộ giả hoặc Chú Linh, Chu Văn cảm giác bản thân rất có thể chọn con đường Chú Linh, cho nên hắn không cách nào trả lời Huệ Hải Phong.
Yên lặng một hồi lâu, cuối cùng Huệ Hải Phong than nhẹ phá vỡ yên lặng:
- Được rồi, nếu có một ngày, ngươi thật sự đi con đường kia, ta hi vọng thời điểm ngươi muốn quay đầu lại, có thể thấy ta.
Chu Văn cười vui nói:
- Ngươi nói như ta muốn đi trên con đường không có lối về, ta có con đường của ta, nếu như vận khí không phải quá xấu, hẳn sẽ không đi chọn cái con đường kia, ngươi cứ yên tâm đi.
- Có rảnh đến Quy Hải tăm ta, ta mang ngươi đi nếm thử hải sản siêu ngon.
- Tốt, gần đây ta đang muốn đi ra ngoài một chút.
Hai người ăn ý không tiếp tục chủ đề trước, ước định về sau tại Quy Hải gặp mặt.
Quy Hải cùng Vọng Hải thành mặc dù chỉ kém một chữ, có điều vị trí trên bản đồ lại cách nhau rất xa, Vọng Hải thành tại Đông hải, mà Quy Hải lại tại Nam hải bên kia.
Chu Văn nhờ kỹ Phong Thu Nhạn tới tử Quy Hải, mà Phong gia tại Quy Hải khá nổi danh.
Chu Văn đang nghĩ, nếu như hắn muốn đi Quy Hải, có nên gọi Phong Thu Nhạn lên tiếng, xem hắn có muốn đi cùng hắn trở về hay không, như vậy sẽ có người dẫn đường thuận lợi hơn.
Bây giờ rõ ràng không phải thời điểm nghĩ cái này, Chu Văn một lần nữa xem trực tiếp, Đại Thiên Ma một mực không tiếp nhận khiêu chiến, thời gian đếm ngược tiếp nhận khiêu chiến chỉ còn chưa đầy hai mươi bốn tiếng.
Chờ thêm nửa giờ, vẫn không thấy thấy Đại Thiên Ma tiếp nhận khiêu chiến, Chu Văn liền gọi một cú điện thoại cho Phong Thu Nhạn, nói sự