Hello mấy bợn, mị đã quay trở lại và ăn hại hơn xưa????????????. Cảm ơn mấy bợn đã ủng hộ truyện của mị. Còn giờ thì vô truyện thui nào????????????
—————————
Tại một nơi hẻo lánh ở ngoại ô thành phố abc, trong ngôi nhà nằm ở khuất tầm nhìn, Thích An Nhiên mắt khẽ run run mà tỉnh dậy. Thật là quá sai lần khi cô lơ là mà.
- Tỉnh rồi sao ?
Thích An Nhiên lạnh mặt nhìn Rak, giọng nói âm u kèm theo chút oán giận:
- Bắt tôi đến đây rồi định làm những gì ông đã làm với bố mẹ tôi ư ?
- Con hiểu lầm ta rồi. Năm đó, nếu như không phải ba con cứu ta thì có lẽ giờ ta đã đứng ở đây rồi.
- Sao tôi chưa nghe về chuyện này?
Thích An Nhiên ánh mắt nghi hoặc nhìn ông. Đúng là cô không hề biết chuyện này. Đợt đó, cô chỉ thấy ba đi đâu đó rồi đến khi trở về thì toàn thân dính đầy máu. Khi đó cô mới chỉ có 5 tuổi nên quá sợ hãi mà cô không hề hỏi đến chuyện này.
Rak nhìn cô một lúc thì thở dài. Cuối cùng ông quyết định kể hết toàn bộ sự việc cho cô nghe.
- Con còn nhớ Tổ chức chứ ?
- Nhớ, Tổ chức nơi đã huấn luyện tôi!
- Hồi trẻ, ba con là cựu thành viên của Tổ chức. Vì yêu mẹ con nên ba con mới quyết định rời Tổ chức để sống một cuộc sống như người bình thường. Tuy nhiên, bọn chúng nào để cho ba con đi dễ như vậy, chúng cho người theo dõi ba mẹ con. Khi phát hiện ba con có nắm giữ một số bí mật liên quan đến những phi vụ làm ăn bất chính của bọn chúng, chúng quyết định thủ tiêu hai người.
- Chuyện đó.... là thật.... sao?
- Thật, ta có nói dối con đâu. Khi biết chuyện đó, ta đã từ Canada bay về nhưng lại chần một bước. Căn nhà tan hoang, xác người nằm rải rác khắp con đường tiến vào nhà. Hai người họ nằm đó, mẹ con có nhờ ta là nhận con làm con gái của ta, đồng thời giữ kín chuyện này không cho con biết để tránh việc con có suy nghĩ trả thù.
Nghe ông kể, trên gương mặt của cô xuất hiện một dòng nước ấm. Phải, cô chính là đang khóc. Khóc vì cô đã