Không gian chìm dần vào trong bóng tối vô tận. Nhưng thành phố không ngủ New York kia vẫn còn sáng chưng đèn điện. Từng dòng xe vẫn tấp nập như buổi sớm. Khí lạnh từ bên ngoài tràn vào khiến Thích An Nhiên rùng mình một cái, xỏ dép đi ra đóng cửa sổ, cô nhanh chóng bị thu hút bởi một chiếc xe Dodge Charger 1969.
Chiếc xe đen tuyền đỗ ở trước cây đèn giao thông, ánh sáng lập lòe màu vàng nắng cho cô biết rằng bên trong có người. Mà dựa vào hướng đỗ xe, kia chẳng phải là đối diện với chung cư của cô sao?
Ánh mắt lạnh băng chăm chú vào chiếc xe khiến cho người bên trong có chút giật mình. Kia không phải là bị phát hiện rồi chứ? Khẽ đập vào cái vô lắng, người kia nhăn nhó cho xe rời đi.
Thích An Nhiên lạnh lùng nhìn theo bóng dáng của chiếc xe đó mãi cho đến khi khuất dần. Rốt cuộc là cô đã gây thù với ai a, sao nhiều người muốn hại cô thế nhỉ? Mà chiếc xe đó nhìn có chút quen, có khi nào....
Mối nghi ngờ trong lòng Thích An Nhiên càng ngày càng rõ, nhưng việc này cần phải xác nhận lại. Nói không chừng bọn chúng cũng.....
Nhận định trong đầu nảy ra ngay lập tức bị Thích An Nhiên bác bỏ. Dù sao trường hợp của cô chỉ là do bất đắc dĩ mà thôi, không thể nào mà bọn chúng cũng tới đây được. Nếu như chúng tới đây, nói không chừng thế giới này sẽ gặp họa mất. Nhanh một chút rồi về thôi, đám người Thích Dạ Lan cùng Thích Lăng Vân bên kia sắp sửa gặp nguy hiểm rồi. Thích Dạ Lan đóng cửa sổ vào rồi lên giường nhưng không tài nào ngủ được. Sự bồn chồn lo lắng khiến cho cô thật khó chịu.
**** phân cách tuyến ****
- Boss, nhiệm vụ thất bại rồi.
Một bóng đen khẽ quỳ dưới đất, cúng kính nói rồi len lén liếc nhìn người ngồi trên kia. Hàn khí ngày càng nồng đậm hơn tỏa ra từ người ngồi trên kia chứng tỏ rằng người đó đang tức giận.
- Lui đi, ta sẽ kêu G đi. Lần này ngươi đi theo hắn, hành động cho cẩn thận, đừng lộ liễu như hôm nay. Nếu còn thất bại nữa...
Người đó nói lấp lửng khiến bóng đen kia đổ mồ hôi lạnh, lập tức hô:
- Rõ, Boss!!!
- Lui đi.
Bóng đen kia nhoáng cái đã biến mất như chưa từng tới đây. Mà ở trên kia, người đó tay khẽ đưa lên, che đi con mắt bên trái. Qua kẽ tay, con mắt màu đỏ máu lộ ra, lóe sáng trong bóng tối, quỷ dị mà âm u tàn khốc. Nụ cười kéo đến tận mang tai, hắn thì thầm:
- Nhanh thôi, ngươi sẽ phải cầu xin ta.
Đoàng! Đoàng! sấm sét vang lên như gào thét, như xé toạc bầu trời thành phố New York. Từng hạt, từng hạt nặng nề rơi xuống, bụi đất cũng theo từng hạt mưa mà bắn lên tạo thành một làn khói mỏng manh dưới chân. Cái mùi mang ý vị của mưa xộc lên khiến người đi đường cũng cảm thấy khó chịu.
Mà tại chung cư của Thích An Nhiên, cô nhìn ra ngoài cửa, mày khẽ nhíu lại nhìn cơn mưa to bên ngoài. Sắp tới sẽ có một trận chiến đấy. Thật mong chờ.
➳➳End flashback➳➳
Sau khi nghe xong, Thích Dạ Lan cùng đám nam chủ cật lực nhíu mày. Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
- Theo tôi nghĩ, có lẽ bọn chúng cũng giống như tôi, xuyên tới đây!
- Không thể nào? Sao có