Trong suy nghĩ của Hề Điền, Chung Hạo là một người sẽ chẳng bao giờ nói yêu thương ai khác.
Nghe thì hơi lạ đấy, cũng chẳng hay ho gì, nhưng hình tượng của hắn trong lòng Hề Điền chính là như vậy. Trong lòng hắn có một mối tình đầu không thể quên, bảy, tám năm vẫn cứ độc thân, con người thì lạnh nhạt, nhưng lại hay mềm lòng, dù cậu làm phiền nhiều như vậy nhưng hắn vẫn rất công tâm mà nghiêm túc chăm sóc. Hắn như một trưởng bối nghiêm khắc, con người của hắn rất tốt, nhưng chắc chắn sẽ không nói chuyện yêu đương.
Hề Điền ôm sữa bò suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng rút ra một tổng kết từ những cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo đã đọc.
Những người có địa vị xã hội như tiên sinh, phải đi xã giao là rất bình thường! Mùi nước hoa này kia, chẳng qua là do lúc gặp gỡ người khác không cẩn thận nên dính sang, chuyện này rất bình thường, không nên suy nghĩ nhiều!
Cậu rất là rộng lượng, tự giải thích để cho mình không nghĩ ngợi nữa, có những chuyện tốt nhất là coi như không biết. Uống hết sữa rồi đánh răng rửa mặt lên giường, nhanh chóng đắp chăn lên đi ngủ đúng giờ.
Chung Dịch ở bên kia Wechat còn đang không ngừng oanh tạc cậu, gửi mấy tin liền "hello?", "giận rồi à???" "Nói cho rõ rốt cuộc cậu muốn hỏi tôi cái gì vậy!!!". Mà điện thoại Hề Điền vừa mới chỉnh sang im lặng, tắt luôn cả rung, chỉ có màn hình lặng lẽ sáng lên, cậu không do dự chút nào mà quẳng hắn ra sau gáy, nhanh chóng chìm vào mộng đẹp.
Khi Chung Hạo cởi quần áo đi tắm mới ngửi thấy mùi nước hoa lạ, không vui nhíu nhíu mày.
Ngày hôm nay hắn gặp Lục tiểu thư một lần cuối, dứt khoát từ chối thẳng thừng. Chỉ là cô được nâng niu từ bé quen rồi, lần đầu tiên bị vấp một phát không thể tin nổi, nhào lên ôm hắn khóc lóc ầm ĩ một trận.
Lúc bị vệ sĩ đưa ra ngoài, cô vừa đi vừa không cam lòng mà khóc: "Em sẽ tuyệt đối không buông tay đâu, sớm muộn gì cũng có ngày anh thích em!!!"
Tuy rằng làm cô khóc có hơi áy náy thật đấy, nhưng nghĩ tới việc cô nàng không chịu rời ra, Chung Hạo vẫn cứ hơi bực mình.
Rõ ràng Hề Điền còn ít hơn cô vài tuổi, nhưng ngoan hơn không biết bao nhiêu lần mà kể, ngoan ngoãn săn sóc độc lập tự chủ, rất nhiều vấn đề cậu đều thấu hiểu, cho dù có lúc trông hơi ngu, thì cũng là ngốc đến đáng yêu.
Chỉ có điều, tuy rằng hắn không muốn thừa nhận, mà —— Chung Hạo mím mím môi —— nếu nói về hành xử đúng mực, Hề Điền quả thực là có phần hơn.
Tắm xong, hắn đi ngang qua phòng Hề Điền. Từ khe cửa