" Xem ra không thể không đẩy nhanh kế hoạch là không được rồi...." Thiên Hồ vẫn rất tỉnh táo sau pha bị ăn chửi ban nãy, dù sao thì chính mình câu dẫn đi con gái nhà người ta thì không nên tỏ ra thái độ gì cả, mà chỉ nói thầm trong đầu thôi, tự nhủ về sau nên cảnh giác phụ huynh các nàng thì tốt hơn, nhưng nói gì thì nói còn hai cô nàng kia đều không thể buông tha được.
" Liên Liên, hình như ta cảm nhận được ngươi có gì khác trước thì phải..." Chân Chân nhìn chăm chú vào Liên Liên liền nói, chính nàng giờ cũng không biết được Liên Liên vì nguyên do gì mà khiến nàng thấy hơi khó chịu khi thân cận nàng.
" Muội vẫn như vậy mà...Chỉ là....là...." Liên Liên nói rõ không hết câu, tay còn hơi đan vào nhau làm cho Chân Chân cũng có một dự cảm bất thường giống Lê Sơn Lão Mẫu ban nãy nhưng vẫn cố hỏi : " Chỉ là gì ???".
" Đã bao giờ tỷ nghe về những câu chuyện nói về tình yêu chưa ??? " Liên Liên không trả lời câu hỏi kia mà chỉ hỏi ngược lại Chân Chân một câu hỏi nhỏ.
" Không !! Là người được tuyển chọn giữ chức vị như hiện tại thì ta luôn phải giữ mình không phạm phải những điều luật cơ bản trong phật pháp, nhưng tại sao ngươi lại hỏi như vậy ???" Chân Chân càng thêm khó hiểu trước câu hỏi của em gái mình, một lần nữa linh cảm nàng lại bất ngờ đề phòng ở cảnh giới cao nhất.
" Bởi vì...Ta động phàm tâm..." Câu trả lời của Liên Liên nằm ngoài quá nhiều dự đoán của Chân Chân, ai có thể nghĩ rằng một vị tiên nhân lâu đời như nàng lại đi động phàm tâm với người khác được, điều bất ngờ này còn hơn cả khi ngươi chỉ mặt trăng rồi nói đây là mặt trời nữa.
" Ngươi....Ngươi có biết điều đó sẽ ảnh hướng thế nào tới tâm cảnh của ngươi không ??? Rồi ngươi sẽ đánh mất cả thành quả bao năm tu luyện của mình, hơn nữa trở thành một người phàm không hơn không kém...." Trong cơn nóng giận, Chân Chân vẫn cố gắng khuyên bảo Liên Liên từ bỏ đi thứ tình cảm không đáng có kia để tập trung vào con đường của mình nhưng khổ nỗi lại bị cô nàng này thuyết phục ngược lại.
" Chẳng lẽ tỷ tỷ luôn muốn cô đơn một mình đến suốt cả chặng đường tu luyện dài đằng đẵng sao ??? Cái giá của bất tử chính là sự cô độc đến cùng cực, lúc ngươi muốn chia sẻ buồn vui cùng ai thì cũng chẳng có ai trò chuyện cả.
Thế nên, ta thà rằng có cuộc sống bình thường bên cạnh người mình yêu thương hơn là sự cô độc đến đáng sợ kia...Ta biết ngươi cũng từng nghĩ đến chuyện đó sau khi chứng kiến phụ mẫu mình mất đi bình thản bên nhau..." Liên Liên đôi mắt lúc này cũng trở về nguyên dạng là ma nữ Liên Liên nên từng câu nói của nàng đều mang theo ý dụ hoặc làm cho Chân Chân ngày