Thiên Hồ thuấn di một hồi cũng đến được rừng trúc, khắp nơi đều được bao phủ bởi màu xanh của núi rừng, phong cảnh ở đây dường như cũng mang được vài nét của Thanh Thành Sơn ban nãy, duy chỉ khác là nơi đây mà lại có độc một căn nhà nằm ở giữa núi rừng.
Nhưng khác biệt lớn nhất so với những căn nhà khác thì căn nhà này nếu nhìn từ ngoài vào sẽ cho người ta cảm giác nó vô hình, vô ảnh vậy, phải đến thật gần mới nhìn thấy được nó hiện diện sừng sững, bề thế tới mức nào.
" Đây sẽ là nơi sống của muội sau này...." Thiên Hồ nhấc cánh tay mà tiểu bạch xà vẫn đang quấn quanh đó lên, cười nói : " Thích không ?? ".
Tiểu bạch xà khẽ lè lưỡi một cái, sau đó từ cánh tay Thiên Hồ trở mình, lập tức nhảy xuống đồng cỏ, trên mặt đấy nghiêng người một cái thì biến thành một tiểu loli mặc áo trắng, manh manh mắt to nhìn xem Thiên Hồ :" Đại ca ca, cảm ơn ngươi đã cứu ta, nhưng giờ ta muốn về nhà..."
" Ân...Mà nhà ngươi ở nơi nào vậy ?? Trong nhà còn người thân nào không ?? " Thiên Hồ đầy hứng thú ngồi xổm xuống trò chuyện cùng cô nàng này trò chuyện, hắn biết đây chỉ là huyễn thân của nàng thôi, chứ Bạch Tố Trinh ( nhân vật chính trong Bạch Xà truyện nha ) chưa tu luyện được đến mức độ biến được thành nhân hình như thế này, cái này hình tượng chỉ là do huyễn thuật tạo thành mà thôi, nhưng khônh thể không thừa nhận là cô nàng này vô cùng đáng yêu.
" Ta...Ta....Trong nhà chỉ còn lại một mình...Ba mẹ đều đã mất rồi....." Tiểu Bạch Tố Trinh được nghe Thiên Hồ hỏi, thật to trong hai mắt lập tức chứa đầy nước mắt, nhìn lập tức liền muốn khóc ra tiếng.
" Ngoan, không khóc...." Thiên Hồ nhìn xem tiểu loli này chuẩn bị rơi lệ, ngay tức khắc đau lòng ôm vào trong lồng ngực mình khẽ nói :" Về sau để ca ca chiếu cố lấy ngươi được không ?? Ca ca cam đoan sẽ không bao giờ để ngươi lại gặp tình huống nguy hiểm như ngày hôm nay.."
" Ân..." Bạch Tố Trinh ngậm lấy nước mắt nhẹ gật đầu một cái, nàng tại Thiên Hồ trên thân cảm nhận được sự ấm áp như sưởi ấm lấy lòng của nàng, thứ mà đã từ lâu rồi mà nàng chưa được có lại, cái này ấm áp tên là cảm giác an toàn.
" Uy...Ta trân trọng nhắc nhở ngươi lần cuối, nhà của ta không phải nhà trọ để ngươi thích đưa thêm bao nhiêu người vào đây là được...." Lục Nhĩ Di Hầu giọng có chút tức giận nói, kể từ lúc hai người đạt thành hiệp định bấy giờ đã vài tháng trôi qua, nhà nàng đang vô cùng yên tĩnh và thanh bình cũng bị