Bên trong phòng Na Tra lúc này trận chiến cũng đã khép lại từ lâu nhưng cuộc đối thoại của hai người vô tình bị một người ở ngoài nghe được liền vội vã bỏ đi trước khi bị phát hiện...Tuy vậy, nàng hoàn toàn không biết ngay từ đầu đã bị hắn khám phá ra rồi, chỉ là muốn xem phản ứng nàng ra sao thôi.
" Chủ nhân, có chuyện gì sao ?? " Nhận ra nụ cười của Thiên Hồ có vài phần tà ý, Như Nguyệt nghi hoặc.
" Chỉ có con chuột nhỏ đang lẩn trốn quanh đây thôi...." Thiên Hồ bâng quơ đáp càng làm nàng tò mò hơn, chuột nào mà lên được cả thiên đình a, trừ phi nó mọc cánh thì còn có thể có khả năng này xảy ra.
Sở dĩ nói có thể là cho dù có thật đi nữa thì chắc chắn phải đi qua Nam Thiên Môn, nơi được xem như trạm dừng chân giữa Thiên Giới và Trần Gian..
" Vậy ngươi chờ Na Tra tiểu thư về nha....Cho ta chợp mặt đôi chút..." Có hắn ở đây thì Như Nguyệt cũng không có chút lo lắng gì liền nói xong rồi gục xuống giường, đôi mắt đẹp khép lại để hồi lại thể lực sau những ngày bị dằn vặt liên tục, dù có được hắn cải tạo qua thể chất thì nàng y nguyên vẫn bị mệt mỏi bởi sức chiến đấu có phần nghịch thiên của Thiên Hồ nên mới bị thảm như vậy...
" Tiến độ nhiệm vụ phụ đạt đến 99 %, thỉnh chủ nhân cố gắng nhiều hơn để nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, tránh việc phát sinh thêm những nhiệm vụ nhánh xung quanh..." Tiếng Như Nguyệt vừa tắt thì dòng thông báo của Hệ Thống cũng hiện lên đúng lúc đó.
" Không việc gì phải vội vàng cả...!Mỹ nhân luôn phải từ từ chinh phục mới có cảm giác thành tựu a..." Thiên Hồ bình thản lôi ra một vật có hình thù giống thuốc lá đưa lên miệng, hít vào một hơi đáp.
" Chủ nhân ngươi có từ từ bao giờ đâu a ?? Toàn ăn hết con gái người ta xong mới nói chuyện yêu đương sau...Bỏ..r..a...ưm...." Hệ thống định lên tiếng nói móc thì đã bị một hắn kéo đến chỗ giường, hung hăng dùng miệng che đi những âm thanh làm phiền khiến không gian yên tĩnh hơn hẳn.
Vài phút sau, Hệ Thống thẹn quá cũng tự mình trốn chạy vào không gian ý thức...
" Nên tìm con chuột nhỏ kia rồi..." Tự mình bày ra một kết giới thời gian riêng cho Như Nguyệt giúp nàng khôi phục nhanh hơn, thân ảnh hắn lóe lên một cái rồi đột nhiên xuất hiện ở một nơi khác, trong một căn phòng nhỏ tràn ngập những bức vẽ được đặt rải rác khắp phòng, ngay cả y phục hắn giờ cũng chuyển sang một phong cách khác mang đậm nét nghệ sĩ...
Khoan chỉ nói về trang phục thì ở trong không gian hệ thống hắn đã có ngót nghét vài nghìn bộ cho đến cả chục nghìn bộ với đủ những kiểu dáng và chủ đề khác nhau do chúng nữ tự tay sưu tầm cũng như sáng chế ra, đây cũng là sở thích khó bỏ của chúng nữ kể cả hắn đã nhiều lần muốn chối từ nhưng lại bị những ánh mắt đáng thương của các nàng cảm phục đành phải chấp nhận, tận mắt nhìn thấy người mình yêu mặc lên trang phục các nàng chọn ra luôn là điều hạnh phúc vô giá với các nàng.
" Ai Ya...." Vừa bước vào phòng, chưa kịp định thần thì hắn đã bị ai đó va phải, âm thanh dễ thương vang lên thì hiển nhiên đây là một bé gái dễ thương rồi.
" Ngươi , ngươi là ai ?? Dám lớn mật xuất hiện ở phòng bổn tiểu thư, muốn chết sao ?? " Tuy có khuôn mặt đáng yêu và âm thanh ngọt ngào nhưng hình như câu nói đừng trông mặt mà bắt hình dong của ông cha ta chưa bao giờ sai thì phải, cô nàng này lại có nét hơi đanh đá nữa..
" Trước tiên ta chân thành nhận lỗi vì đã tự tiện bước vào phòng cô nương, thứ yếu thì ta được Na Tra tiểu thư nhờ tới đây để trao dồi cho ngươi về khả năng hội hoạ thiên bẩm của tiểu thư đây..." Thiên Hồ vừa nói vừa cầm ra một bức tranh và một cây bút, quẹt quẹt vài đường thì đã có một bức tranh ngay tầm mắt thiếu nữ đang dùng ánh mắt nhận xét tên tự xưng sẽ là lão sư của mình, chưa dừng lại ở đó sinh vật