" Tới đây! ! Ngươi hôm qua không phải to gan lắm sao ?? " Thiếu nữ có đôi cánh bạc trắng khẽ quát tiểu hồ ly Thiên Hồ đang giả bộ ngủ, hắn mới không ngốc đi thừa nhận lửa giận này đâu!
" Vẫn ngoan cố ?? Vậy thì đừng có trách ta khi ngươi trở thành một con hồ ly bị thiến!.
"
" Ta đến là được chứ gì !! " Thiên Hồ ngoan ngoãn tiến về phía thiếu nữ, dụi dụi đầu mình vào ngực nàng, ánh mắt long lanh như sao trời, ngây thơ vô số tội nhìn nàng!.
" Cho ta an phận chút, tiểu hồ ly!.
.
Giờ ngươi tính chuyện chúng ta như thế nào đây ?? Haizz, quên đi, ngươi mau trở về trước khi bọn chúng biết!.
"Nữ Thiên Sứ có điều suy nghĩ không dám nhìn thẳng vào Thiên Hồ nói, vì chính nàng khi làm ra quyết định này cũng không mấy vui vẻ gì!.
" Ngươi định ăn xong ta rồi lau sạch sao ?? Đừng hòng! ! " Rõ ràng là hắn mới là người bị nàng hôn trộm được không, sao giờ đã trở thành nàng tức giận rồi, liền ôm chặt lấy nàng, vờ đáng thương nói.
.
" Không phải vậy, chỉ là ta lo sợ ngươi bị trói buộc ở đây với ta thôi! Chẳng phải ngươi còn có rất nhiều nơi muốn đến và những nữ nhân khác còn đang cần sự giúp đỡ từ ngươi ?? Vả lại ta cũng khó có thể bỏ được trọng trách của mình " Nàng bế hắn lên, nhìn thẳng vào mắt hắn nghiêm túc hỏi.
" Vấn đề này đúng là nan giải thật! Chả lẽ ta không quan trọng bằng trọng trách kia của ngươi ? "
" Đúng thế!.
" Nữ Thiên Sứ không chút do dự gật đầu, với nàng thì đúng là hắn vẫn chưa bằng công việc kia thật, dẫu gì nàng cũng đã gắn bó với nó rất nhiều năm rồi mà, tuy vậy, sâu trong lòng nàng ẩn sâu cũng có chút không nỡ bỏ lại hắn!
" Ngươi không thể giả vờ như quan tâm ta một chút sao ?? Lại vô tình gật đầu như vậy !!! Ta thật thương tâm mà!.
"
" Cút ra cho ta!.
.
Ngươi tối qua còn cố ý như bị thương lừa ta! Uy! Bỏ ra! Ưm~ Không được động vào chỗ đó!.
" Nàng cố gắng giãy dụa , miệng thì nói một đằng nhưng tay lại không hề có tính toán đẩy hắn ra, ngược lại còn càng làm ra tư thể giúp hắn sờ mó được dễ dàng hơn, phụ nữ đúng là khó hiểu!.
" Ngươi bảo ta lui ra mà bên dưới đã ướt đẫm cả tay ta rồi!.
Như vậy là không trung thực lắm đâu, tiểu thiên sứ dâm đãng!.
.
" Thiên Hồ tà tà cười thiếu nữ đang mặt đỏ ửng xấu hổ giấu mặt mình dưới gối, chẳng thèm để ý hắn nữa! Đã nàng định từ bỏ hắn thì có vẻ như Ngự Nữ Mị Hoặc vẫn chưa đạt đến mức cần thiết rồi, cần có thêm thời gian để giáo dưỡng thêm!
" Ta không có dâm đãng!.
Mọi thứ là do cái dài dài xấu xa kia của ngươi chọc vào ta, biến ta trở nên như bây giờ!.
" Nữ Thiên Sứ phản biện lại những điều hắn nói.
.
" Ý ngươi nói là vật này!.
" Thiên Hồ vừa nói vừa đã làm lại hệt những hành vi lần trước khiến nàng không mở miệng đáp lại được nữa, chỉ còn lại những tiếng thở dốc khiến người ta