" Buông ra, ta chưa có say!.
" Sau một hồi uống rượu cùng hắn, Mei Terumi giờ bước đi đã lảo đảo không vững, có phần hơi siêu vẹo dựa vào người hắn, hoàn toàn xem là hắn bắt nàng dựa vào người mình!
" Ngươi buông ra là ngươi đó, cô nàng!.
" Dù có ám sướng bởi bộ ngực to vượt mức bình thường của nàng đang đặt cả vào một bên tay của hắn nhưng Thiên Hồ cũng không quên việc hai người giao hẹn ban nãy liền hơi điểm chút âm dương charka vào nàng giúp Mei Terumi thanh tỉnh ít nhiều!
" Ban nãy có chút thất thố, mong ngươi bỏ qua cho! " Dù gì thì lát hai người cũng phải bàn chút chuyện liên quan tới sắc đẹp của nàng, nhỡ đâu tên này giận nàng chuyện ban nãy không nói cho nàng bí quyết cho nàng thì lúc đó nàng khóc không ra nước mắt mất.
" Không sao, với tửu lượng của ngươi thì say cũng là điều dễ hiểu! Rượu đế một nghìn năm đâu phải ai cũng không say cho được.
.
" Thiên Hồ nhẹ nhàng thổi bên tai nàng thông tin về chai rượu nàng vẫn uống từ ban đầu như nước lã, hương rượu xen thêm hương thơm của hắn khiến Mei Terumi trong lòng hơi rục rịch, lẽ ra bằng tuổi nàng lúc này người ta đã có người mình thích hay thậm chí có người yêu rồi, chỉ riêng nàng vẫn chưa tìm được người trong mộng của mình!
Nàng cũng chẳng mong quá nhiều điều về người yêu mình, chí ít thì hắn cũng phải đẹp trai một tí, giàu có một tí và mạnh hơn nàng nữa! Những yêu cầu này cũng không hề nhiều so với tiêu chuẩn soái ca thời nay nhưng thế mà nàng vẫn lẻ bóng ngay cả tới khi bộ truyện Boruto ra đời!
" Rượu đế một nghìn năm ?? Làm gì có chuyện rượu nào để được vừa tròn số năm đó rồi mang ra uống ?? Thêm nữa, chúng ta cũng chỉ là lần đầu gặp nhau, ngươi nếu có chai rượu nào để được lâu như ngươi nói thì chắc chắn sẽ không đem ra chiêu đãi nhiều người ở đây được! " Mei Terumi như một thám tử điều tra trực tiếp phản đối lại lời Thiên Hồ, muốn đùa giỡn lão nương ?? Mơ tưởng đi thôi!
" Thật sự là một nghìn năm! Giờ nếu ta chứng minh được tuổi thọ của nó thì ngươi sẽ mất thứ gì với ta ?? " Thiên Hồ chế độ hố người đã được bật lên nhưng cô nàng cạnh hắn lại hoàn toàn không hề hay biết mình đã rơi vào , vẫn kiên định xem đây là trò đùa nghịch.
.
" Được, giờ ngươi mà minh chứng được nó đã có niên đại từ nghìn năm trước, ta có thể đáp ứng một yêu cầu của ngươi và ngược lại! " Mei Terumi khẳng khái , không ngần ngại nhảy xuống hố, mấy chuyện cá cược như này nàng đều được học lỏm được của Tsunade , sao có chuyện thua ở đây!
" Ta sẽ làm chứng cho cuộc đặt cược này, phòng trừ ai quỵt nợ lúc thua, cả hai đồng ý không ?? " Tsunade cũng không biết từ đâu nhảy ra, muốn làm người trung gian cho hai người.
.
" Tốt! " Cả Thiên Hồ và Mei Terumi đồng thanh.
Tiếp đó, cả hai người đều được Thiên Hồ đưa tới một căn phòng khắp nơi đều là rượu và rượu, có những chai ngay cả cụ nàng là người sản xuất rượu và nàng được đến xưởng rượu nhiều lần cũng chưa từng được thấy qua! Những hũ rượu dường như được ủ rất kĩ sau một nhẫn thuật gì đó!
" Ngươi giờ muốn chứng minh như nào ?? Chỉ đưa chúng ta đến hầm rượu là xong sao ?? " Mei Terumi mở miệng nghi hoặc!
" Đối với một người bình thường như ngươi, việc để tồn tại qua khoảng thời gian dài như vậy chắc chắn sẽ bị vết tích của thời gian ảnh hưởng tới ít nhiều! Nhưng, thời gian