" Buông ta ra, ta phải đi tính sổ với hắn! " Mới sáng sớm tinh mơ, tiểu Rin vẫn có chút hơi buồn ngủ dụi dụi mắt, nàng bị đánh thức bởi tiếng mắng chửi ngoài căn phòng, ngày hôm qua sau khi nàng đồng ý với hắn cũng liền ở lại luôn nơi đây, nàng nếu đúng ra là người chết rồi, việc trở về sẽ càng làm mọi chuyện trở nên rối rắm hơn thôi!
" Chuyện gì nga!.
" Nàng khẽ lẩm bẩm vài tiếng, đang có ý định bước ra ngoài thì lại bị một bàn tay kéo lại.
.
" Vài chuyện linh tinh thôi mà, ngươi không cần lo cho hắn! " Cô gái không ai khác ngoài Thiên Tinh, con gái của Thiên Hồ và Vô Thiên! Mấy chuyện mắng chửi của thiếu nữ này ngày nào chả có, chỉ là sáng hôm nay có chút sớm thôi.
" Được rồi!.
" Nghe con gái tương lai của mình khuyên can, tiểu Rin cũng có chút chùn bước, đành nằm lên giường ngủ tiếp, không mấy bận tâm đến chuyện đang diễn ra ở ngoài!
!.
" Tiểu thư, ngài đến sớm như vậy có phải có chuyện gì cần nói với chủ nhân sao ?? " Nữ hầu ngày nào cũng tiếp đón cô nàng nên cũng khá quen thuộc với thiếu nữ này, ai bảo chủ nhân các nàng cướp đi người yêu của nàng đâu.
.
" Hừ!.
Đâu cần phải có chuyện cần nói mới phải đến sớm! Ngươi theo hắn lâu như vậy có biết yếu điểm của hắn là gì không ?? " Ngang nhiên đến nhà người ta làm phiền, đã vậy lại còn định tìm yếu điểm của hắn từ miệng nữ hầu của hắn!
" Hẳn là nữ nhân đi! Tại chủ nhân của ta chưa từng xuống tay nặng giết nữ nhân bao giờ.
.
" Nghe được nữ hầu phỏng đoán, không biết cô nàng nghĩ đến việc gì, liền bỏ đi khỏi nhà hắn, đồng thời trường cũng nhận được đơn xin thôi học của nàng, từ một trong những sinh viên xuất sắc nhất của kì thi, Elis, đồng nghĩa với việc nàng có thể trở về làng sinh sống nhưng không được tiết lộ bất kì điều gì về ngôi trường nàng đang học!
" Chủ nhân, ngài nghĩ nàng sẽ chuẩn bị làm gì với ngài ?? " Nữ hầu ban nãy giờ đang ôm lấy cổ Thiên Hồ, tò mò hỏi.
" Ha ha! Đại loại là muốn gây bất lợi cho ta đi! Quân cờ cũng đã tới thời điểm phát huy giá trị của nó rồi! " Thiên Hồ mỉm cười hôn hầu gái của mình một chút, những chuyện xảy ra quả nhiên vẫn sẽ theo một trình tự vốn có của nó kể cả hắn có muốn thay đổi đi nữa thì mọi chuyện cũng sẽ tự vận hành như cách nó đã được định trước như khi ta ném cục đá vào dòng sông thì dòng chảy của nó cứ sẽ đều đều như ban đầu, không chút xao động!.
" Ngươi giờ gọi cho Ngọc Linh, nhớ