" Ngươi sao chạy nhanh vậy...Cảm ơn đã bảo vệ ta ban nãy..." Không tới một phút sau, đại khái cũng có một tiểu loli tóc đen hớt hải chạy đến chỗ hắn, ánh mắt mang theo vẻ sùng bài nhìn Naruko ( Tạm đổi tên cho nữ tính nha anh em), cô nàng này kì lạ khi lại có một đôi mắt màu trắng rất đẹp, tuy có hơi giống người bị bệnh đục thủy tinh thể chút.
" Không có gì, tiện tay mà thôi...A, ta còn chưa biết tên ngươi nha.." Naruko cũng rời khỏi người Thiên Hồ, cũng có vẻ phong phạm hỏi bé gái trước mắt này,đúng là nàng chỉ vô tình gặp chuyện nhiều đứa bé trai đang ăn hiếp bé gái này vì kì thị đôi mắt của nàng giống chính bản thân Naruko cũng bị mọi người ghét bỏ nên ra tay giúp đỡ nàng....
" Hyuga Hinata, hân hạnh được biết ngươi, còn vị đại ca đây là ?? " Hinata sau một hồi không để ý xung quanh giờ mới nhận diện được phía sau ân nhân của nàng là một vị anh tuấn ca ca xinh đẹp, càng nhìn má nàng càng đỏ đậm hơn...
" Phụ thân ta...." Naruko cũng hết cách với phụ thân mình, chả lẽ bảo hắn bớt đẹp trai đi chút....Không được, nếu thế thì lại quá đỗi không tốt với phụ thân mình...
" Phụ thân ngươi ?? Nhìn hắn trẻ vậy không phải ngươi gạt ta chứ ? " Tiểu Hinata vừa đáp vừa nhìn Thiên Hồ thêm vài lần, mỹ nam nha, thậm chí nàng còn có dấu hiệu sắp ngất ra đây nữa..
" Đại khái là người nuôi dưỡng ta...Mà ngươi có bị sao không vậy ?? Nếu sau này còn có ai bắt nạt ngươi, cứ đến báo với Naruko ta, đảm bảo không còn ai dám động đến ngươi nữa..." Naruko vỗ vỗ ngực, rất có dáng vẻ chị đại trong giang hồ, còn đặt tay lên vai Hinata trịnh trọng.
" Ta không sao hết...Chỉ tiếc đã làm hỏng chiếc khăn len đỏ của ngươi, Gomennasai Naruko Chan ( Xin lỗi trong tiếng Nhật ) " Đây cũng là kỉ vật luôn gắn liền với Hinata từ ngày được Naruto bênh vực, dù lần đó có thất bại, tuy vậy hạt giống tình cảm giữa họ đã được gieo vào thời khắc đó...Để rồi mấy chục năm sau, một chiếc khăn khác đã được nàng đan để dành tặng cho người chồng của mình..
" Không sao, ta còn rất nhiều chiếc khăn khác...Phiền ngươi lấy giúp Hinata một chiếc khăn và áo khoác mới ạ, a di..." Trời hôm nay cũng khá lạnh khi có nhiều những bông tuyết trắng đã rơi trên đầy những mái nhà, những hàng cây, tuy thế lòng người ấm áp lại như chiếc lò sưởi ấm những ngày đông này.
" Hinata, nhà ngươi ở đâu mà lại chạy ra tít chỗ rừng cây kia chơi..." Sau khi được nữ bộc mang thêm một chiếc khoác dày và khăn len, Naruko cũng giúp nàng mặc nó lên, đồng thời cũng muốn biết thêm về thân phận cô nàng này.
" Gia tộc ta ở ngay gần chỗ mạn bên trái làng...Nhưng các ngươi không cảm thấy đôi mắt ta đáng sợ sao ?? Rất nhiều người từng nói gia tộc chúng ta toàn những dị nhân, không giống Naruko tỷ xinh đẹp như vậy..." Hinata hâm mộ nhìn mái tóc màu vàng óng tự nhiên của Naruko và khuôn mặt mèo của nàng, quả thật xinh đẹp hơn nàng khá nhiều..
" Rất dễ thương, Hinata...Những người luôn tìm cách trêu chọc hay căm ghét ngươi đều là chúng ghen tỵ với ngươi mà thôi.
Không ai không có vẻ đẹp riêng của bản thân mình cả, với lại ngươi đừng khen Naruko nữa, nhìn xem nàng sắp bị ngươi khen lên tận trời rồi kìa..." Thiên Hồ mỉm cười đáp lại Hinata, bên cạnh Naruko cũng nép vào người cha mình, nàng cảm thấy những lời khen này là lần đầu tiên có người