Đợi khi Ngọc Mai và Mikoto nhắm mắt được vài giây, đang mải mê suy nghĩ về món quà mình sắp được nhận thì Thiên Hồ cuối cùng cũng không để hai nàng sốt ruột, ra hiệu cho hai nàng mở mắt ra!.
" Tiểu muội muội, chúc mừng sinh nhật! " Hai cô gái có diện mạo không thua kém Ngọc Mai là bao xuất hiện trước mặt nàng, còn ai khác ngoài hai vị tỷ tỷ xấu xa của nàng Ngọc Bích và Huyên Nhi nữa.
" Hai người về lúc nào mà không thông báo cho ta, hại ta tưởng sinh nhật của ta hai người cũng không thèm nhớ nữa! " Ngọc Mai đôi mắt có chút đỏ hoe sà vào lòng hai tỷ tỷ của mình, mấy ngày trước nàng cũng có hỏi nhắn tin hai người có trở về không nhưng còn không nhận được hồi âm!
" Bận chuẩn bị quà cho ngươi nên giờ hai ta mới về được, cũng thêm bất ngờ cho ngươi luôn! " Huyên Nhi vỗ về cô muội muội trước còn hay khóc nhè của mình, đúng là hai người cũng có đem theo quà cho Ngọc Mai, hai chiếc hộp bé xíu được gói gém tinh xảo kèm một chiếc nơ đặt vào bàn tay nàng.
" Hai người trở về là ta vui rồi, không cần phải quà gì đâu! " Nói là một chuyện nhưng tay vẫn phải cầm chặt món quà được tặng, kĩ năng khẩu thị tâm phi vẫn được nàng triển khai vô cùng thuần thục, quà mà có ai chê bao giờ đâu.
Còn Mikoto thì xúc động cũng không kém Ngọc Mai khi chần chừ nhìn hai người đang đứng cạnh nàng, dung mạo hai người giống hệt như hình ảnh in sâu vào tiềm thức nàng từ rất lâu, lúc nàng mới chỉ vài tuổi.
" Tiểu Mikoto!.
" Thiếu phụ có dáng vẻ xinh đẹp hệt như Mikoto, không phải nói là Mikoto kế thừa hầu như tất cả những nét đẹp trên người thiếu phụ này, từ mái tóc đen dài, cặp lông mày mỏng, đến cả nụ cười của nàng!
" Mẫu thân!.
" Nàng nghẹn ngào ôm chặt lấy mẹ mình, từ nhỏ đến lớn, mẫu thân và phụ thân chỉ xuất hiện lờ mờ trong trí nhớ non nớt của nàng, có rất nhiều chuyện nàng mong chờ được kể cho họ nghe, muốn được nghe những lời khen ngợi và cả những lời chê trách của phụ mẫu nhưng điều đó là không thể, chỉ có mỗi ông nội là người luôn đồng hành cùng nàng thôi.
Đến hiện tại, những câu chuyện đó nàng không biết phải kể thế nào, chỉ ứ trong họng một tiếng gọi!
" Ngoan, con gái con đứa không thể dễ dàng khóc vậy được, người đã lập gia đình rồi càng không được bộc lộ vẻ yếu đuối của bản thân! Con gái chúng ta phải thật mạnh mẽ mới được, đúng không phu quân! " Mẫu thân Mikoto vừa nói vừa trừng mắt nam tử bên cạnh làm hắn cũng vội gật đầu tán đồng, nóc nhà đã ra lệnh hắn nào dám cãi lại chứ.
" Ta chỉ là rất nhớ hai người thôi! Mọi khi ta mới không mít ướt giống vậy! " Mikoto cũng từng nghe qua những chiến tích của hai người trên chiến trường, mẫu thân nàng là một người phụ nữ vô cùng mạnh mẽ, đã từng đánh tan cả một chi đội bên làng khác chỉ bằng ảo thuật của mình, còn phụ thân nàng thì có vẻ khiêm tốn hơn khi chỉ thiêu cháy bằng Amterasu giúp mẫu thân thôi, tổ đội này trên chiến trường mỗi khi quân địch gặp phải đều phải hoảng sợ!
" Thế cũng không được, còn nhớ khi ta bằng tuổi ngươi,